Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ
“Minh Nhi……” Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng Hoàng Phủ Dương Vinh.
Tuyết Vi vội vàng nhấc lên cái chăn ở trên người, bộ dáng làm bộ thống khổ.

“Cha……” anh em hai người mở cửa phòng ra hành một cái lễ với Hoàng Phủ Dương Vinh.

“Tuyết Vi bị thương thế nào?” Ông bước nhanh đi tới bên giường.

Tuyết Vi cố sức ngồi dậy, ôn nhu nói: “Cảm ơn bác quan tâm, vết thương của cháu không có gì đáng ngại.”

“ừ, nếu không nghiêm trọng thì tốt. Minh Nhi, nguyệt nhi, cha có lời muốn cùng Tuyết Vi đơn độc tâm sự, các người đi ra ngoài trước đi.”

“Này……?” Hoàng Phủ Minh căng thẳng, khẩn trương nhìn mắt Tuyết Vi nằm ở trên giường.

“Nhìn bộ dáng con lo lắng, cha còn có thể ăn thịt vợ con sao? Chạy nhanh đi ra ngoài!” Hoàng Phủ Dương Vinh xem như đối với đứa con trai này hoàn toàn hết chỗ nói rồi. Chính mình bất quá là muốn tìm Tuyết Vi đơn độc nói chuyện một lát, Hoàng Phủ Minh cũng đã khẩn trương thành như vậy! Ai……

Thấy vậy, anh em hai người kia chỉ phải rời khỏi phòng.

Lập tức, trong phòng trở nên có chút yên Tĩnh, Hoàng Phủ Dương Vinh nhìn Tuyết Vi dựa vào trên đầu giường muốn nói lại thôi…… Thơ_Thơ_ddlqd

“Bác, bây giờ không có người ngoài, chỉ có hai người chúng ta, không bằng ngài có chuyện cứ việc nói thẳng đi.”

“Ai……” ông nặng nề thở dài, chậm rãi nắm lên tay Tuyết Vi: “Nha đầu, mấy năm nay vất vả cho cháu.”

“Bác, không có gì vất vả hay không vất vả. Có chút thời điểm, tính tình cháu có chút khó coi, nhớ lại trước kia, cháu thật là không ít lần chọc ngài tức giận.”

“Ha hả……” Hoàng Phủ Dương Vinh mỉm cười lắc lắc đầu: “Kỳ thật, bác thực thích tính tình này của cháu, đáng tiếc…… cháu không phải con gái của bác, mà là con dâu của bác, bác liền tự nhiên hy vọng cháu có thể hơi chút nhu mì một chút.”

Buông tay Tuyết Vi ra, ông đứng dậy, hai tay bắt chéo sau lưng …… “cháu có khả năng không biết, trong ba con trai này, kỳ thật bác thích nhất chính là Minh Nhi, nó có thể vô thanh vô tức làm ra đại sự, cao hơn Sâm nhi hiếu thắng rất nhiều. Chỉ là nói……” Muốn nói lại thôi: “Ha hả, Ha hả, Ha hả.”

“Bác……” Tuyết Vi xoay người xuống giường, thần sắc trên mặt dần dần trở nên ưu thương: “Kỳ thật…… Ngài khó xử, cháu cũng biết!”

“hả?? Cháu!?” Hoàng Phủ Dương Vinh không thể tưởng tượng trừng lớn hai mắt.

Tuyết Vi ảm đạm cười, nói: “Bác, thật không dám dấu diếm, về mọi bí mật Nhà họ Hoàng Phủ, cháu đã…… đều đã biết toàn bộ!!”

Lầu một biệt thự.

“Anh hai, anh Nói, cha và Tuyết Vi hàn huyên cái gì lâu như vậy? Nghe động tĩnh, bọn họ giống như không phải cãi nhau.”

Vừa nghe Hoàng Phủ Nguyệt Nói xong, anh nghi hoặc liếc mắt nhìn anh: “Bọn họ không cãi nhau, em tựa hồ thực thất vọng sao?” Thơ_Thơ_ddlqd

“A…… em không có ý này, nếu cha và Tuyết Vi có thể hòa thuận ở chung, không phải em cũng bớt lo. Em Muốn Nói, nhà chúng ta đã sớm thiếu người phụ nữ giống như Tuyết Vi, theo ý em, nhà chúng ta cũng nên thay đổi nữ chủ nhân, không thể để Dạ Phi Nhã Lệ và Tuyết Khả Duy bọn họ bá quyền toàn nhà phải không?”

“A;.” Hoàng Phủ Minh cũng nhìn ra Tuyết Vi mới có thể trị gia, chỉ là Nói, kêu vợ anh chỉ một người đối phó với hai người, anh không cách nào hoàn toàn an tâm xuống dưới.

“Vậy em cũng cưới vợ trở về giúp chị dâu em được không?”

“Thiết. Anh nói nhẹ nhàng, nhưng nhà của chúng ta thì sao? Nếu em cưới vợ hiền lành về, chỉ định bị ai khi dễ; nếu cưới vợ không đầu óc về, chết cũng không biết chết làm sao; nếu cưới vợ quá mạnh mẽ về …… vậy nhà chúng ta liền biến thành thế ba chân vạc. Ai cũng đừng nghĩ tốt.”

Nói đến cũng phải.

Nhà giàu người ta cũng không dễ dàng, gia đấu quả thực chính là chuyện thường ngày, đặc biệt người phụ nữ thêm nhiều, gia đấu chẳng khác nào là lúc nào cũng xảy ra.

‘ leng keng…… Leng keng……’

Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, Hoàng Phủ Nguyệt dựa cửa gần nhất lười biếng duỗi cái eo lười, chậm rãi chạy tới mở cửa phòng ra …… “Các người làm sao tới?”

Ngoài cửa, đứng hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm. “Vừa mới kiểm tra Đỉnh Đỉnh xong không có việc gì, cho nên, anh liền nghĩ lại đây thăm Tuyết Vi một chút.”

“A, anh cả thật đúng là có tâm, vậy…… Mời vào đi!” Hoàng Phủ Nguyệt tránh ra một bên nói. Thơ_Thơ_ddlqd

Hoàng Phủ Sâm liền mang theo Tuyết Khả Duy tiến vào trong biệt thự.

Muốn nói, vẫn là hai vợ chồng bọn họ lần đầu tiên chính thức tiến vào phòng này.

Hoàng Phủ Minh từ trước đến nay có thói ở sạch, lại cùng anh trai người một nhà không hòa thuận, cho nên cực ít mời bọn họ lại đây……

“Minh, Tuyết Vi đâu?”

“Ở trên lầu cùng cha nói chuyện phiếm.” Hoàng Phủ Minh mặt vô cảm nói xong.
Lầu hai liền truyền đến tiếng bước chân……

“hả? Các người đều ở đây? Vậy cũng được, cũng đỡ mất công cha kêu các người lại đây.” Hoàng Phủ Dương Vinh ở dưới Tuyết Vi nâng đỡ mỉm cười đi xuống thang lầu.

“Cha, xem ra ngài hẳn là biết Đỉnh Đỉnh không có việc gì, cho nên, tâm tình mới tốt như vậy đi?” Hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm lần này lại đây kỳ thật chủ yếu là nói cho Hoàng Phủ Dương Vinh, tin tức Đỉnh Đỉnh trải qua bác sĩ kiểm tra bình yên vô sự.

“hả? Đỉnh Đỉnh không bị thương? Vậy thật tốt quá!”

“Nga? Xem ra cha không phải bởi vì chuyện Đỉnh Đỉnh tâm tình mới tốt như vậy?”

“Ha hả, cũng không phải. Cha đây, suy xét thời gian một tuần, cũng phái người đi tra xét qua Minh Nhi, phát hiện Minh Nhi thật sự không có cùng Tuyết Vi gặp mặt, liền có thể thấy được, Minh Nhi và Tuyết Vi vẫn tôn trọng cha là lão nhân nhà này. Hơn nữa, Tuyết Vi lại xả thân cứu Đỉnh Đỉnh. Cho nên……”

Nói xong, Hoàng Phủ Dương Vinh kéo tay Tuyết Vi, chậm rãi đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh: “Cha đồng ý hôn sự của Tuyết Vi và Minh Nhi.” Một tay kia, kéo tay con trai, lấy tư cách người cha thành ý chúc phúc, kéo tay hai người kia ở cùng nhau……

“Cái gì?” Hoàng Phủ Sâm ở một bên không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn.

“Sâm nhi, con có ý kiến sao?!”

“con…… con có thể có ý kiến gì, Em hai thích Tuyết Vi như vậy, bây giờ bọn họ có thể được cha chúc phúc, là một hỉ sự mới đúng.”

“ừ. Minh Nhi, Vi Nhi, còn ngày hôn lễ và chi tiết, toàn bộ do hai người các người làm chủ đi.” Thơ_Thơ_ddlqd

“Đa tạ ngài, cha.” Hoàng Phủ Minh mỉm cười nhìn Tuyết Vi liếc mắt một cái.
Cô vội vàng thẹn thùng gục đầu xuống, nhàn nhạt nói: “Cảm ơn ngài, Bác Hoàng Phủ.”

“Còn gọi bác?!”

“Hắc hắc…… Cảm ơn ngài, ba ba……”

Ba ba!?

Ở đây mọi người trừ bỏ Hoàng Phủ Dương Vinh đều cảm giác ngoài ý muốn, phải biết rằng, ba anh em Nhà họ Hoàng Phủ này từ khi sinh ra tới nay đều xưng hô Hoàng Phủ Dương Vinh là cha.

Đầu tiên, đây là gia giáo Nhà họ Hoàng Phủ, tượng trưng gia đình nhà giàu;

Thứ hai, Hoàng Phủ Dương Vinh vô cùng nghiêm khắc, bọn họ dần dà cũng thành thói quen này, xưng hô, chưa từng sửa đổi.

Hiện nay, Tuyết Vi gọi Hoàng Phủ Dương Vinh là ba ba, Hoàng Phủ Dương Vinh không có phản đối, ba anh em xem ra, ngược lại có chút thích thú, thật sự là không thể tưởng tượng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.