Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Tuyết Vi không hiểu.

Rõ ràng bộ dáng người đàn ông này mới vừa làm cô cảm động gấp đôi, làm sao bây giờ lại biến thành không nói lý như vậy?!!

Nhưng mà, Tuyết Vi cũng không biết chính là, hết thảy căn nguyên này chỉ vì cô mộng ngữ si lẩm bẩm một tiếng ‘ Dạ ’……

“Hoàng Phủ Minh!! Bây giờ tôi đang mang thai đứa trẻ!!!”

Một tiếng rống giận cuồng loạn, hoàn toàn gọi lý trí Hoàng Phủ Minh trở về.

Anh vẫn không nhúc nhích cương trên đầu giường, không cam lòng nắm chặt nắm tay: “Đáng chết!!!” Bàn tay to cường thế mà hữu lực buông ra.

Tuyết Vi thuận thế vội vàng chỉnh quần áo, nhanh như chớp chạy tới toilet.

Trong phòng rốt cuộc khôi phục bình tĩnh, Hoàng Phủ Minh liền mặt vô cảm lâm vào bên trong trầm tư.

Anh không phải không biết hành vi mình vừa mới có bao nhiêu xúc động, nhưng……

Lại có người đàn ông nào có thể tiếp thu, không ngừng trả giá, người phụ nữ mình yêu lại gọi lên tên người đàn ông khác?!

“A --- ----” đột nhiên, trong toilet đột nhiên truyền đến Tuyết Vi kêu một tiếng sợ hãi. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Hoàng Phủ Minh cũng bất chấp tức giận trong lòng, liền vọt vào.

Nửa người trước kính, Sắc mặt Tuyết Vi sợ hãi nhìn chính mình trong gương.
Khi Hoàng Phủ Minh phát hiện bước nhanh vọt tới cửa, cô căng thẳng mày liễu: “Hoàng Phủ Minh!!! Anh không cảm thấy anh thật quá đáng sao?!!”

“Quá đáng sao?”

“Đúng vậy. Anh xem!!! Anh hôn miệng tôi đến sưng lên!!!!” Tay nhỏ, buồn bực chỉ vào một mảnh môi hơi sưng đỏ.

Hoàng Phủ Minh liền trợn mắt choáng váng: “cô cho rằng miệng cô là tôi hôn sưng?!”

“Chẳng lẽ không phải sao?! Tê…… Đau quá, đều không ngậm được. Thật là lòng dạ hiểm độc!!!” Tuyết Vi đầy mặt u oán đối diện gương nhẹ vỗ về chính môi mình.

Hoàng Phủ Minh ở một bên đều có tâm muốn bóp chết cô, anh phải có bao nhiêu công lực lớn mới có thể đem miệng cô hút sưng?!

Môi cô rõ ràng là ngày hôm qua bị Địch Uy đánh sưng, làm sao người phụ nữ này vừa mở mắt giống như cái gì đều quên mất, chỉ biết oán trách anh chứ?

Hoàng Phủ Minh đơn giản cũng không giải thích nhiều lắm, chỉ phải bất đắc dĩ thở dài một hơi: “được được được, tôi sai.”

“Hừ, căn bản là anh sai, tránh ra!!” Tuyết Vi ngang ngược vô lý đẩy cửa ra che Hoàng Phủ Minh ở buồng vệ sinh, bước nhanh đi vào trong phòng khách.

Anh thật không có lấy chút biện pháp đối phó với người phụ nữ không nói lý này. Bất quá cũng đừng Nói, trải qua Tuyết Vi nháo như vậy, không khí vừa mới đông lại giống như lập tức liền hóa giải.

‘ linh linh linh……’ đột nhiên, một trận tiếng chuông điện thoại truyền đến dồn dập.

Tuyết Vi tìm kiếm ra tay, nhanh chóng tiếp ……

“À, tốt, tôi đã biết, tôi lập tức đi liền, các người chờ tôi.” Điện thoại cắt đứt.

“Muốn đi đâu?” Hoàng Phủ Minh chậm rãi đi ra từ buồng vệ sinh. 

Tuyết Vi vừa thu thập đồ vật, vừa nói: “Hôm nay binh đoàn thứ ba chúng tôi tổ chức cắm trại dã ngoại, bọn họ kêu tôi đi qua.” Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

Vừa nghe lời này, anh bước xa một cái liền vọt tới Trước mặt Tuyết Vi: “cô còn đang phát sốt!!”

Cô biết chính mình đang phát sốt.

Nhưng vấn đề……

Nếu cô không tìm lấy cớ rời đi, thật sự không biết nên làm sao cùng Hoàng Phủ Minh đơn độc ở chung.

“Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là sốt nhẹ mà thôi, sẽ không có vấn đề.” Tuyết Vi ra vẻ nhẹ nhàng nói.

“Một hai phải đi?”

“Ừm.”

“Được, tôi cùng đi với cô.” Hoàng Phủ Minh lấy một cái áo khoác liền phải rời đi.

Lúc này, Tuyết Vi xem như trợn tròn mắt.

Cô muốn đi cắm trại dã ngoại, bất quá chính là muốn tránh Hoàng Phủ Minh mà thôi, bây giờ anh cũng đi theo, cô nên làm sao nói cùng các đồng sự quan hệ giữa bọn họ chứ?!

Lối vào đường cao tốc, bốn, năm xe tư nhân đậu ở bên đường như là chờ người nào. Các quý ông tụ tập ngồi xổm ở trên đường hút thuốc, nhóm nữ vây quanh một đống trò chuyện.

Nhìn nhìn thời gian……

“Chật, Tuyết Vi làm sao trễ như vậy? Đến bây giờ còn chưa xuất hiện?” So với thời gian dự định đã trễ hết nửa giờ, An Tĩnh thập phần khó chịu oán giận lên.

Mạc Nhã Như Một bên vừa nghe, vội vàng thế Tuyết Vi lên tiếng giảng hòa: “Ai nha, đoán chừng các người cũng nghe tới tin tức Tuyết Vi bị Địch thượng tướng xử phạt, bây giờ tâm tình cô ta khẳng định chẳng ra gì, các người liền thông cảm một chút, đợi cô ta thêm một chút chứ?” Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

“Chính là, tôi nghe nói Tuyết Vi bị thương thực nghiêm trọng, cô ta có thể lại đây liền chứng minh cô ta để ý hoạt động tập thể chúng ta bao nhiêu.” Một nam binh cũng thay Tuyết Vi nói chuyện.

Nhưng càng có người thế Tuyết Vi nói chuyện, An Tĩnh càng bất mãn: “Cô ta bị trừng phạt cũng xứng đáng, ai kêu cô ta đắc tội Địch thượng tướng chứ?”

“An Tĩnh! Làm sao cô nói như vậy?” Sắc mặt Mộ Thần Hiên nghiêm túc đi tới đây.

Lúc này, tất cả mọi người ngậm miệng lại.

‘ ầm ầm ầm……’ đúng lúc này, tiếng một chiếc xe thể thao gầm rú từ nơi không xa truyền đến, mọi người theo bản năng nhìn qua ……

Chỉ thấy, một chiếc Ferrari thể thao 612 bốn chỗ màu vàng dần dần ánh vào trong tầm mắt mọi người ……

“Thật phong cách, Ferrari.”

“Đúng vậy, tôi vẫn luôn muốn mua.” Mọi người không khỏi nổi lên tán thưởng xe thể thao phong cách này.

Nhưng thật ra Mộ Thần Hiên liếc mắt một cái liền nhận ra xe này tựa hồ là đăng ký dưới danh nghĩa Hoàng Phủ Minh, đang xem xem số biển số xe kia, anh có thể xác định, chiếc xe này nhất định là của Hoàng Phủ Minh!

‘ két……’ một tiếng, xe thể thao đậu ở trước mọi người.

“Tuyết Vi?!” Lúc này mọi người mới thấy rõ ràng người ngồi ở trên vị trí ghế phụ đúng là Tuyết Vi, tầm mắt dần dần dời về phía vị trí điều khiển …… “Hoàng…… Hoàng Phủ Quân Trường……?!” Cằm mọi người thiếu chút nữa rớt xuống dưới.

Cửa xe ở vị trí ghế phụ mở ra, Tuyết Vi bất đắc dĩ chọn chọn khóe môi: “Xin, xin lỗi các vị, tôi, tôi đã tới trễ……” Mi mắt rủ xuống.

Cô thật sự không nghĩ nhìn đến vẻ mặt mọi người kinh ngạc, cô đến trễ cũng là vì trên đường cãi nhau với Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn

“Không quan hệ, không quan hệ, trễ thì trễ đi.” Mộ Thần Hiên hơi hơi mỉm cười, ném chìa khóa xe cho một nam binh theo sau: “Tiểu Trương, cậu lái xe của tôi mang theo vài người đi, tôi ngồi xe Hoàng Phủ Quân Trường đi đến nơi.” Nói xong, anh kéo ra cửa hông xe thể thao kia an vị đi lên.

“Các người mới vừa nghe Mộ tướng quân nói cái gì sao?? Chiếc xe kia thật là…… Thật là của Hoàng Phủ Quân Trường???” Thật lâu sau, lúc này mọi người mới hồi thần.

“nói cách khác người vừa mới lái xe thật là Hoàng Phủ Quân Trường hả?! Vì cái gì Tuyết Vi cùng Hoàng Phủ Quân Trường ở bên nhau??” Mọi người không thể tưởng tượng nhìn xe thể thao kia chậm rãi khởi động.

Ngược lại là An Tĩnh, bày ra vẻ mặt khó chịu, phẫn hận nắm chặt nắm tay……
trong xe thể thao chạy băng băng.

Mộ Thần Hiên ngồi ở phía sau thỉnh thoảng nhìn xuyên thấu qua kính phản quang hai người ngồi ở hàng phía trước đang giương cung bạt nỏ. “Cãi nhau hả?”
Hai người kia giống như là không nghe được gì, ăn ý bảo trì trầm mặc.

“Này! Này! Này! Hai người các người cũng tôn trọng tôi một chút đi? Tôi đây là quan tâm trạng thái hôn nhân các người.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.