Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

Bên kia……

Chỉ chốc lát sau, xe Hoàng Phủ Minh chạy tới trong sân cán bộ quân khu của Quân Khu Bạch Hổ.

“Chúng ta tạm ở nơi này trước đi. Tôi đã phân phó xong quản lý đất đai đi lựa chọn cho chúng ta một phòng ở tốt, phỏng chừng không lâu sẽ tìm được rồi.” Hoàng Phủ Minh đẩy ra cửa phòng một gian chung cư độc thân.

Tuyết Vi biết nơi này, lần trước Mộ Thần Hiên còn lừa cô tới nơi này. “A…… Vậy anh, vậy anh liền trước ủy khuất ở chỗ này đi. Tôi, tôi về nhà trước.”

“Về nhà hả?” Hoàng Phủ Minh túm chặt cánh tay Tuyết Vi một phen.

“Đúng vậy, tôi không trở về nhà còn có thể làm gì? Không phải anh muốn tôi cùng ở nơi này chứ?”

“cô nghĩ sao?”

Tuyết Vi mờ mịt. Một đôi mắt to ngập nước chớp chớp, nghi hoặc hỏi: “vì sao tôi phải chung sống với anh, là anh bị người nhà anh đuổi ra khỏi nhà, cũng không phải tôi bị người nhà tôi đuổi ra khỏi nhà!”

“……” Hoàng Phủ Minh thật muốn biết, người phụ nữ này rốt cuộc còn có thể nói tiếng người hay không?! “bây giờ cô là vợ của tôi, đương nhiên chúng ta phải ở cùng một chỗ!!!” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Vợ…… Vợ???”

‘ hưu ’ trong nháy mắt, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi liền hồng từ cổ tới lỗ tai rồi. Vẫn là câu nói kia, cho tới nay cô mới thôi rơi vào mờ mịt đối với hôn nhân bọn họ.

“Người phụ nữ, không phải đến bây giờ cô cũng chưa hiểu rõ ràng tình huống chứ?!”

“Hả……”

“Hả cái gì hả? Bây giờ cô đã là vợ của Hoàng Phủ Minh tôi, chúng ta là vợ chồng hợp pháp, chúng ta không chỉ hôm nay ở cùng một chỗ, về sau cũng phải mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, đã hiểu chưa?!”

Hoàng Phủ Minh cực lực kêu Tuyết Vi mau tiến vào bên trong đoạn hôn nhân này.

Nhưng đối với Tuyết Vi hoàn toàn ở ngoài trạng thái hôn nhân, nơi nào có thể nhất thời nửa khắc lĩnh ngộ hết thảy tính chân thật chứ?

“Chờ, chờ đã, từ từ……” Sắc mặt Tuyết Vi tái nhợt ném tay Hoàng Phủ Minh ra: “anh, anh cho tôi, cho tôi thời gian bình tĩnh một chút, ok? Chuyện này quá đột ngột, quá đột ngột.”

“Vi……”

“Đều Nói, để tôi bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút!!!” Tuyết Vi gào thét khàn cả giọng, mặt xám như tro tàn xoay người, tay nhỏ vô lực đỡ vách tường, run lên đi ra ngoài chung cư.

“Làm sao sẽ kết hôn đây? Làm sao sẽ thật sự kết hôn đây? Bây giờ tôi thật sự đã cùng người ta kết hôn sao……”

Tiếng Tuyết Vi như là trúng tà lẩm bẩm nhắc mãi truyền vào trong tai Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_ddlequydon

Nhìn bóng dáng cô dần dần rời đi, Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ thở một hơi……

Kỳ thật, Tuyết Vi phản ứng như vậy cũng là bình thường. Quyết định Kết hôn này, cũng là anh quyết định chớp nhoáng.

Đối với Tuyết Vi không có bất luận chuẩn bị gì trong lòng mà nói tự nhiên là giống như một đạo sét đánh giữa trời quang. Nhưng, anh vẫn hy vọng Tuyết Vi có thể mau chóng tiếp thu sự thật bọn họ đã kết hôn ……

Mấy ngày sau, binh đoàn thứ ba.

Liên tục mấy ngày, Tuyết Vi đều có vẻ đần độn, giống như làm tặc gặp người liền trốn; không khỏi chạm mặt cùng Hoàng Phủ Minh, hoặc là sợ bị anh bắt được, mỗi ngày cô đều sẽ giả trước thời gian mấy giờ rời đi binh đoàn trước tiên.

“Tuyết Vi, cô vẫn khỏe chứ? Rõ ràng trong chén cái gì cũng chưa ăn, làm sao cô còn ôm cái chén ăn canh?” Trong nhà ăn, vẻ mặt Mạc Nhã Như tò mò chỉ vào cái chén không của Tuyết Vi.

Lúc này cô mới chú ý tới trong chén canh thật sự không có. “A, ha hả, nội cái, nhã như, tôi về văn phòng trước.”

“Từ từ.” Mạc Nhã Như trảo một cái đã bắt được tay Tuyết Vi, lo lắng đánh giá sắc mặt cô không quá đẹp: “mấy ngày nay rốt cuộc cô làm sao vậy? Luôn thất thần, mất hồn mất vía, Tiết thiếu tướng vài lần phê bình cô cùng chúng tôi, rõ ràng cô không phải như thế, có phải gặp cái gì phiền lòng hay không? Nói với tôi.”

“Hả……” Tuyết Vi do dự một chút.

Nghĩ lại, từ sau khi kết hôn cùng Hoàng Phủ Minh, cô không đem chuyện này nói với bất luận kẻ nào, vẫn luôn là một người thừa nhận, tiêu hóa, cũng không có thể tìm người chia sẻ, chia sẻ, có lẽ, khả năng cùng người khác tâm sự sẽ được đáp án bất đồng đâu?

Nghĩ vậy, Tròng mắt Tuyết Vi vừa chuyển, khó xử nói: “Nhã như, kỳ thật cũng không phải tôi gặp chuyện phiền lòng.”

“Đó là?” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Là như vậy…… tôi có người bạn thực tốt, cô ta, có quan hệ bạn khác phái cũng không tệ lắm. Kết quả ở mấy ngày trước, bạn khác phái kia của cô ta đột nhiên trói cô ta đi lãnh chứng, cô nói…… mục đích bạn khác phái kia của cô ta là gì?”

“Phụt……” Mạc Nhã Như vừa nghe, ‘ phụt ’ một tiếng liền buồn cười nở nụ cười: “Tuyết Vi, tôi thật không biết nên nói cô cái gì. Rõ ràng, cô là đại mỹ nữ được binh đoàn chúng ta công nhận, lại là người phụ nữ binh đoàn chúng ta công nhận cơ trí. Nhưng…… Tới chuyện cảm tình, làm sao cô liền ngốc vậy?”

Không phải như thế……

Tuyết Vi tự nhận, đối mặt cảm tình, cô cũng không phải ngu dốt, chính là…… Đối mặt Hoàng Phủ Minh, chỉ số thông minh của cô liền sẽ giảm xuống rất nhiều. “Nhã như, cô biết mục đích người đàn ông kia là cái gì không?”

“Đương nhiên là biết. Cô Nói, mục đích của anh ta có thể là cái gì?! Khẳng định là thích cô, cho nên, mới có thể mang cô đi lãnh chứng.”

Thích……?

Thích……?!

‘ bùm, bùm ’ trái tim Tuyết Vi đột nhiên gia tốc nhảy lên, khuôn mặt nhỏ cũng hơi hơi nổi lên hồng. Mạc Nhã Như không khỏi nhận thấy được khác thường, cô vội vàng cúi thấp đầu xuống. “Nhưng…… Nhưng nhã như. Bạn tôi trước kia cũng ám chỉ qua người đàn ông kia, có phải thích mình hay không, nhưng thái độ người đàn ông kia biểu hiện giống như căn bản là không thích, cô Nói, lần này lãnh chứng có khả năng cũng là trò đùa dai của người đàn ông kia hay không?”

“Tuyết Vi……!!! Cô không sao chứ???” Vẻ mặt Mạc Nhã Như kinh ngạc ngồi xuống bên cạnh cô, duỗi tay, sờ sờ cái trán của cô: “Hóa ra không phát sốt.”

“Làm sao?”

“cô nói sao? Tôi liền không rõ, sao cô lại có thể nói ra lời nói như vậy? Đầu tiên, điểm thứ nhất, cô phải biết rằng, ở trong thế giới tình cảm, kỳ thật người đàn ông chia làm ba loại. Một loại là, anh ta không yêu cô, nhưng mà vì lừa gạt cảm tình của cô, anh ta có thể nói với cô lời thề son sắt yêu cô, cái này kêu lạm tình; một loại khác là, anh ta yêu cô, lại thời thời khắc khắc đem ‘ anh yêu em ’ đều treo ở cửa miệng, cái này kêu không có tình thú. Còn có một loại là, anh ta yêu cô, lại dùng hành động làm cô cảm giác được anh ta yêu, yêu như vậy, hàm kim lượng tựa hồ cao rất nhiều.” Thơ_Thơ_ddlequydon

“Hả……”

Vậy dựa theo Mạc Nhã Như lý luận chính là nói Hoàng Phủ Minh là loại người đàn ông thứ ba hả?

Không, không không có khả năng, anh ta, anh ta, anh ta đều không phải giống người đàn ông khác, nhất định là anh có mục đích khác, nhất định là! Nghĩ, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi càng thêm hồng.

“Tuyết Vi, tôi tiếp tục trả lời cô vấn đề sau. Bất luận là cô, hay là bạn của cô, vậy mà sẽ cảm thấy trên thế giới này có người lấy hôn nhân ra đùa giỡn sao? Cho dù người đàn ông này ngày thường thích đùa dai, các người cũng không nên nghĩ người ta như vậy. Cô cảm thấy đối phương là người điên sao? Sẽ dùng cả đời mình tới cùng bạn của cô đùa giỡn sao? Các người như vậy cũng quá thương tổn người đi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.