Chương trước
Chương sau
Editor: Thơ Thơ 

“cô ‘ừm ’ cái rắm, đi theo tôi!” Hoàng Phủ Minh thật sự nhịn không nổi nữa, giống như lôi kéo một búp bê vải, cứng rắn kéo Tuyết Vi ra khỏi phòng ……

Phòng khách an tĩnh.

Ánh trăng dần dần bị ánh mặt trời bao phủ.

Hoàng Phủ Minh cứ như vậy trợn tròn mắt ngồi ở trên sô pha trừng mắt nhìn Tuyết Vi lúc nữa đêm.

Tuyết Vi cũng giống như không biết mỏi mệt, tròng mắt không mệt nhìn phòng ngủ Tà Nguyệt ở lầu hai, nhìn suốt nữa đêm.

“Còn xem chưa đủ sao? Có tin bây giờ tôi liền móc đôi mắt của cô ra hay không?!!” Hoàng Phủ Minh thật sự không thể nhịn được nữa, đã nổi giận mở miệng.

Ai ngờ Tuyết Vi giống như là biểu diễn trò chơi biến sắc mặt, hung hăng liếc mắt anh một cái: “Ai cần anh lo?!!” Tiếp tục si mê nhìn về phía phòng ngủ lầu hai ……

“Đáng chết!!”

Giờ phút này, anh chỉ có hai loại ý tưởng. 

Một là, lên lầu giết Tà Nguyệt; hai là, lập tức giết chết cô gái não tàn này!!

“Oa!!!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Đúng lúc này, đột nhiên Tuyết Vi phát ra một tiếng thét chói tai.

“Kêu cái……” Hoàng Phủ Minh vừa muốn phát hỏa, liền nhìn đến vị trí lầu hai, trên người Tà Nguyệt mặc một bộ áo ngủ, chậm rãi từ trong phòng đi ra……

“hi, chào buổi sáng, bảo bối.” Thân thể anh chống đỡ ở tay vịn lầu hai, cười mê người.

Trong nháy mắt Tuyết Vi đã bị mê muội: “Sớm, sớm, Tà Nguyệt đại nhân……”

“A.” Khóe môi gợi cảm giơ lên một nụ cười tà tứ, con ngươi anh mị hoặc dần dần nhìn về phía Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên sô pha.

Chậm rãi đi tới trong đại sảnh, đôi tay anh cắm túi tiền, cười tà nói: “Hoàng Phủ Quân Trường, em đói bụng.”

“em có ý tứ gì?” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng nâng lên mi mắt.

“hừ, đã lâu em cũng chưa ăn đến bữa sáng tình yêu do Hoàng Phủ Quân Trường làm, thực sự có chút hoài niệm.”

“Cơ tình, có cơ tình, quả thực là tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía!!!” Tuyết Vi ngồi ở một bên, máu sôi trào cắn một góc khăn tay, thiếu chút nữa lấy di động ra ghi âm. Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Cô gái đáng chết!” Hoàng Phủ Minh âm thầm nghiến răng, lạnh lùng nói: “hôm nay tôi không có tâm tình làm bữa sáng.”

“Ai nha nha, làm sao bây giờ? Bụng em thật đói ……” vẻ mặt Tà Nguyệt thất vọng ngồi ở bên cạnh Hoàng Phủ Minh, một đôi mắt đào hoa mị hoặc hiện pheromone nam tính.

Hoàng Phủ Minh liền cành cũng chưa để ý tới, mặt xoay tới một bên: “em đừng làm bộ với anh, chỉ có ngu ngốc mới có thể trúng kế!”

Ai ngờ, anh mới vừa nói xong lời này, Tuyết Vi giống như là một con chó Nhật nhảy tới bên cạnh Tà Nguyệt: “Tà, Tà Nguyệt đại nhân, nếu anh không có ngại, tôi có thể làm bữa sáng cho anh ăn.”

“hả? Bảo bối, em vậy mà sẽ làm bữa sáng, tôi đây cũng chỉ có thể làm phiền em.”

“Không phiền, không phiền toái, đây là vinh hạnh của tôi.” Nói xong, cô nhảy nhót, vui vẻ chạy tới phòng bếp bận rộn lên.

“Hừ? Thấy được chưa, Hoàng Phủ Quân Trường, chính là có người thích tôi làm bộ.” Tà Nguyệt khiêu khích nhìn mắt Hoàng Phủ Minh.

Bây giờ anh chỉ cảm thấy, tất cả mặt mũi của mình đều bị Tuyết Vi lấy mất hết!!!

Anh thật trăm triệu không nghĩ tới, cô gái này ngày thường cao ngạo, ở trước mặt Tà Nguyệt sẽ là dáng vẻ này? Thơ_Thơ_diendanlequydon

Thái độ của cô đối với anh làm sao không thể cũng như vậy?!!

“Tà Nguyệt đại nhân, có thể ăn.” Một bữa sáng làm xong thực mau, Tuyết Vi đem một phần bữa sáng mới vừa làm xong đặt ở trước mặt Tà Nguyệt.

“Bảo bối, thật là vất vả cho em.”

“Ha hả, hẳn là, cần phải vậy.”

“Cô gái, bữa sáng tôi đâu?” Hoàng Phủ Minh ngồi ở một bên bất mãn đã mở miệng.

Ai ngờ Tuyết Vi lần thứ hai trình diễn một phen đại biến mặt, gầm nhẹ nói: “Muốn ăn tự anh không biết đi làm sao?!!” Xoay mặt, ngượng ngùng nhìn về phía Tà Nguyệt: “Tà Nguyệt đại nhân, ngài đã vừa lòng chưa?”

“Đương nhiên, ăn ngon vô cùng.” Tà Nguyệt cười mị hoặc, đầu lưỡi khẽ liếm khóe miệng dính tương salad, như vậy miễn bàn gợi cảm cỡ nào.

Xem xong cả người Tuyết Vi đều phải hòa tan rồi.

Dư quang trong lúc vô tình chú ý tới mặt Hoàng Phủ Minh đã tức giận đến xanh mét, Tà Nguyệt cười mờ ám, không nhanh không chậm nói: “Bảo bối, em chính là người đầu tiên tôi nhìn thấy dám nói chuyện như vậy với anh hai tôi.”

Lời này, cũng không phải là anh nói bậy.

Anh từ nhỏ đi theo bên người Hoàng Phủ Minh, vẫn luôn trưởng thành ở trong hào quang của Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Mọi người vĩnh viễn là ‘ Minh, Minh, Minh ’ không rời miệng, vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy có người sẽ làm lơ anh hai anh ưu tú như vậy!

“Bảo bối.” Chậm rãi kéo tay nhỏ của Tuyết Vi: “Tôi thực vừa ý em, không bằng tới làm người phụ nữ của tôi đi.”

Trong phút chốc, phảng phất có vạn pháo hoa châm ngòi ở trong lòng Tuyết Vi.

Cô quả thực không thể tin được chính lỗ tai mình, Tà Nguyệt vậy mà cùng cô đưa ra…… Đưa ra……

Hả??

Không đúng??

Đầu nóng lên dần dần làm lạnh xuống, Tuyết Vi cảm thấy giống như không đúng chỗ nào??

‘ rầm ’ một tiếng.

Hoàng Phủ Minh ngồi ở một bên không thể nhịn được nữa vỗ lên mặt bàn, lạnh lùng nói: “Hai người các người một vừa hai phải cho tôi. Nguyệt, cô ta là chị dâu tương lai của cậu!!”

“chị dâu hả???” Sắc mặt Tà Nguyệt căng thẳng, không thể tưởng tượng nhìn Tuyết Vi ở trước mắt. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Rốt cuộc Tuyết Vi cũng biết không đúng chỗ nào: “Hoàng Phủ Minh là…… Là anh hai của anh hả???”

Tay hai người buông ra trong nháy mắt, không khí trong phòng tức khắc trở nên vô cùng lắng đọng ……

“A, Anh hai, anh cũng thật buồn cười, hơn nửa đêm anh ném chị dâu tương lai trên giường của em, là có ý tứ gì?” Trong phòng khách, đôi tay Tà Nguyệt vây quanh trước người, bước chân đi dạo qua lại.

“mấy tháng em không trở về nhà một lần, ai sẽ nghĩ đến không biết sao xui xẻo em cố tình về nhà vào lúc này?!!”

“anh cho rằng em không uống say sẽ không thể hiểu được chạy về tới sao??”

“mỗi ngày em uống liền chính mình đi đâu cũng không biết, là muốn anh lập tức hạ lệnh cấm túc cho em sao?”

Vừa nghe lời này, Tà Nguyệt lập tức đầu hàng: “ok, lần sau, em bảo đảm không uống rượu. Nội cái…… Anh hai, giúp một chút.” Anh cười mị hoặc, trong mắt lại là pheromone gọi người khó có thể chống cự.

Nhưng Hoàng Phủ Minh nơi nào sẽ ăn anh một bộ này?

“em cảm thấy, nếu anh có thể cấm em ra cửa, còn lưu cô gái này ở phòng em sao?!”

Lập tức bị xem thấu tâm tư, Tà Nguyệt bất đắc dĩ nhún vai: “Chị dâu, chị phạm vào lỗi gì, mới có thể bị cha tôi nhốt trong phòng tối?” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Hả?

Làm sao Tà Nguyệt lập tức liền biết cô là bị phạt nhốt trong nhà kho chứ?

Hơn nữa, tiếng xưng hô chị dâu này?

A……

“Hỏi Anh hai của anh đi!” Cô lạnh lùng xoay người.

“Anh hai?”

“Có một số việc, em vẫn là đừng hỏi thăm tốt hơn!” Hoàng Phủ Minh lạnh lùng đứng lên: “anh về quân đội trước, thay anh chiếu cố chị dâu em.”

“Yên tâm đi.” Tà Nguyệt cười mị hoặc, nghiền ngẫm nói: “em bảo đảm không làm chị dâu mang thai.”

“Tiểu tử thúi!!!”

“này!” Đợi Hoàng Phủ Minh vừa muốn rời đi, Tuyết Vi bước nhanh đuổi theo qua: “Vì sao anh có thể đi??”

!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.