Cầm điện thoại vào trong phòng, Quý Triết Ngạn tới bàn đọc sách, đặt nhẹ nhàng ly sữa nóng lên bàn.
Diệp Trăn Trăn ngẩng đầu lên, nhìn Quý Triết Ngạn cười nói: "Cảm ơn bác sĩ Quý."
Quý Triết Ngạn nhếch môi mang theo ý cười nhàn nhạt, đưa di động qua: "Em có tin nhắn."
"Ồ." Diệp Trăn Trăn nhận điện thoại, bật màn hình lên, tin nhắn của Hệ thảo ca ca yên lặng nằm đó.
Diệp Trăn Trăn cười cứng nhắc, động tác trên tay cùng ngừng lại.
"Sao không xem?" Âm thanh Quý Triết Ngạn như mặt hồ yên tĩnh, phối hợp với ý cười như có như không, sự dịu dàng làm cho người ta... sợ hãi.
Diệp Trăn Trăn đặt điện thoại xuống, cười khan hai tiếng: "Cũng không có chuyện gì quan trọng, không gấp."
"Muộn như vậy còn nhắn tin cho em, làm sao lại không gấp, em vẫn nên xem trước đi."
...
Diệp Trăn Trăn đã chạm tay vào ly sữa đành phải dừng lại, cầm điện thoại lên xem. Bây giờ nếu không xem, ngượi lại lại có cảm giác giấu đầu hở đuôi.
Lúc Diệp Trăn Trăn mở tin nhắn, có một loại tâm trạng gió thổi đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê.
"Ngại quá muộn như vậy còn quấy rầy em, em đã ngủ chưa? Sẽ không phải còn đang vẽ chứ? Mặc dù Cam Giá hối gấp, nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi. Ngủ sớm một chút, ngủ ngon. ^_^."
Diệp Trăn Trăn: "..."
Bây giờ cô rất bất an, bác sĩ Quý đứng ngay bên cạnh, từ góc độ của anh hẳn là một chữ cũng không thể bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-mat-tri-nho/2694451/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.