Sân bay quốc tế thành phố S, một người đàn ông trên người mặc bộ âu phục đen lịch lãm, gương mặt đẹp trai nhưng lạnh lùng khiến tất cả phụ nữ chỉ dám ngoái nhìn chứ không dám đến gần, chân bước đi vội vã đến xe đã đậu sẵn trước mặt. Trịnh Thiên vào trong xe không chần chừ mà nói.
- Đến công ty Vương Thị.
Trịnh Thiên không muốn mất thời gian hơn nữa, anh muốn gặp Vương Thanh ngay lúc này. Anh đã phải làm việc hết công suất chỉ để gặp cô. Không biết cô thế nào rồi, vết thương của cô đã tốt hơn chưa. Anh muốn biết tình hình của cô lúc này. Anh rất nhớ cô.
Chiếc xe dừng ngay trước cửa công ty của Vương Thanh, Trịnh Thiên rất nhanh mở xe mà bước xuống. Anh vừa bước qua cửa, những cô gái có mặt tại đó đều sững sờ khi thấy anh. Cô tiếp tân thấy anh thì đừng lên cúi chào nói với anh nhưng anh không quan tâm đi thẳng đến thang máy dành riêng cho tổng giám đốc.
- Xin chào, tôi có th... Anh ơi, anh không được đi vào. Anh ơi...
Cô tiếp tân gọi với theo Trịnh Thiên nhưng anh không nghe. Cô tiếp tân nhấc máy lên định gọi cho bảo vệ nhưng bị Kiệt Thanh gác máy xuống. Kiệt Thanh nhìn cô tiếp tân mà nói.
- Người vừa đi vào là chủ tịch của Trịnh thị, chúng tôi không có ác ý gì đâu. Chỉ muốn gặp Vương tổng của các cô thôi.
Nói rồi, Kiệt Thanh đi đến thang máy, nhưng thang máy đã đóng cửa và đưa Trịnh Thiên lên tầng cao nhất - văn phòng của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-kieu-ngao-cua-ong-trum-hac-dao/1812277/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.