Cô hôn anh, hơi thở nóng bỏng quấn lấy anh, lần này không còn kích độngđến môi răng va vào nhau nữa. Môi lưỡi của cô mềm mại, vừa thơm lạingọt, giống như miếng bánh gato thơm ngọt, khiến người ta vừa ăn đãnghiện, hơn nữa còn không thể khống chế được mình. Cảnh tượng này kỳquái đến thế nào chứ? Anh đang bị một khẩu súng chĩa thẳng vào đầu...Thẳng thắn mà nói anh rất ghét cảm giác này, nhưng anh nghi ngờ liệu sau này mình có thể thích nó không.
Cơ thể trơn mềm thơm mát của côáp sát cơ thể anh, dường như không có một kẽ hở nào, cô mặc chiếc áo inhình Tweet đi mà anh nhìn chỉ muốn đánh. Khi còn bé, anh luôn cảm thấycái con mèo kia thật ngu ngốc, để bị một con vịt bắt nạt, cứ cắn nókhông phát không phải là xong rồi sao?
Nhưng bây giờ anh đã hiểurồi. Có lẽ là vì rất yêu, cho nên mới không bỏ được, để mặc đối phươngđùa giỡn, trêu chọc mình, nhìn đối phương vui vẻ. Mặc dù thỉnh thoảngbản thân mình sẽ bực tức, chán nản. Giống như bây giờ vậy, rõ ràng anhcó thể chế ngự cô, nhưng lại cam tâm tình nguyện để cô chĩa súng vàomình, để mặc cô xâm phạm.
Anh thấy đôi mắt màu nâu của Đường Tương Mạt như phát sáng, đôi con ngươi như hổ phách khiến người ta chói mắt.
Cô hài lòng khi nhìn thấy ánh lửa trong mắt người đàn ông kia như sánghơn, mang theo dục vọng khó xua tan đi được. Cô cười khẽ một tiếng,tiếng cười như tiếng chuông bạc vang vọng trong lồng ngực của Hoắc VuPhi.
"Thích không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-khong-treu-noi/3194785/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.