"Ầm!"
Mấy giây sau, cơ thể của ả nữ cướp nặng nề đập xuống đất, phát ra mộttiếng “Rầm” lớn . Ánh mắt của ả ta vẫn còn trợn tròn nhìn về phía LãnhTâm nhiên. Dáng vẻ chết không nhắm mắt .
Ả ta không hề nghĩ đến, cư nhiên mình sẽ thua bởi cô gái nhỏ này!
Dạ Mộc Thần luôn mang vẻ mặt không cảm xúc gì lúc này vẻ mặt cũng xuấthiện kinh hoảng: "Nhiên, Nhiên . . . . ." Anh nhìn thấy chất lỏng đỏtươi từ trong thân thể Nhiên chảy ra thì cảm giác còn đau khổ hơn máuchảy ra từ chính người mình. Nhưng anh lại không dám nhúc nhích, sợ lúcmình không cẩn thận sẽ đụng phải vết thương khiến thương thế của Nhiêncàng trầm trọng hơn.
Lãnh Tâm Nhiên đau đến mức có chút chịu không nổi, hồi tưởng lại tìnhhuống vừa rồi vẫn còn cảm thấy sợ. Nếu như không phải do câu "Cẩn thận"kia, thì có lẽ phát súng kia tuyệt đối sẽ là một phát chết ngay. Bây giờ mặc dù cũng là bị thương nhưng mà bả vai so với trái tim thì là mộtchuyện hoàn toàn khác.
Tay che vết thương, cắn răng đem máu trong miệng nuốt xuống. Lãnh TâmNhiên dùng một cánh tay khác lau đi mồ hôi lạnh trên mặt. Những giọt mồhôi này, là do lúc trước bởi vì diễn trò nên ép buộc mình nặn ra. Nhưnghiện tại thì khác, giờ là vết thương thật.
"Thần, em không sao."
Điều chỉnh trạng thái chính mình cho tốt, Lãnh Tâm nhiên ngẩng đầu lên, nở nụ cười yếu ớt trấn an Dạ Mộc Thần .
Thấy nụ cười đó, Dạ Mộc Thần cảm thấy lại càng đau lòng. Lần trước Nhiên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256072/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.