Năm phút sau, bộ độ đặc chủng chạy tới, nếu Lãnh Tâm Nhiên ở đây, chắcchắn sẽ nhận ra mấy người này đều là người quen của cô, là đồng đội đãcùng tham qua một tháng đặc huấn, người dẫn đội chính là Chu Đào.
"Nói sơ qua tình hình cho tôi biết, tốt nhất là có thêm sơ đồ bố trí của cửa hàng tiện lợi này." Chu Đào quét mắt nhìn bốn phía, đến khi nhìnthấy cách đó không xa có thi thể bị vải trắng che phủ thì hạ tầm mắt.Nhưng vẻ mặt anh vẫn vô cảm, cái mà lính đặc chủng được huấn luyện không chỉ là kỹ thuật, là ý chí, mà còn là tình cảm. Tình cảm của họ đều đãtê liệt, ít hờn giận vui buồn hơn người bình thường. Cái bọn họ cần làtuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh, lấy lợi ích quốc gia làm đầu.
Gã đội trưởng phách lối lúc trước, giờ thấy mấy vị lính đặc chủng này ai nấy người đầy sát khí thì lập tức mất hết hình tượng nên có, vừa ngheđược câu nói kia đã lập tức khai báo hết mọi chuyện.
Chu Đào vừa đọc tài liệu, vừa không ngẩng đầu lên hỏi: "Vừa nãy là ai liên lạc với chúng tôi?"
Người có thể liên lạc với người của bọn họ, tuyệt đối không phải người bình thường.
"Là tôi."
Dạ Mộc Thần bước ra, trên khuôn mặt tuấn mỹ không có bất kỳ cảm xúc nào.
Chu Đào sửng sốt, chỉ cảm thấy người trước mặt này hơi quen, nhưng không cách nào nhớ ra được. Nhưng trong tình huống này, những vấn đề râu riađó cũng chỉ có thể bị vứt qua một bên: "Chào đồng chí, xin hỏi anhlà..."
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256071/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.