Thấy Hiên Viên Phong nhìn chằm chằm vào cô gái đó, Đông Phương Trường Không hơi khó chịu, nhưng đồng thời cũng thấy hiếu kỳ. Không những tò mò, mà quan trọng hơn là lòng hiếu thắng.
Ông cũng muốn xem ván cờ mà ngay cả ông cũng phải cúi đầu nhận thua, một con nhóc chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi có thể làm được gì!
Nghĩ thế nên ông cũng nói theo: "Nếu tiên sinh đã gọi cô thì cô đến thử xem sao. Cũng để cho tôi biết được cảm giác trò giỏi hơn thầy, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, giang sơn rộng lớn có người tài xuất hiện?"
Đông Phương Trường Không vừa nói vừa đứng lên nhường chỗ của mình cho Lãnh Tâm Nhiên. Những câu nói của ông ta nhìn như khen ngợi Lãnh Tâm Nhiên nhưng trong giọng nói lại mang theo sự khinh thường, hiển nhiên là không tin Lãnh Tâm Nhiên có thể làm gì được với ván cờ đã thua này.
Lãnh Tâm Nhiên chẳng phải người dễ bị khích bác, nhưng trong tình huống này cô lại nghe theo lời hai người ngồi xuống vị trí Đông Phương Trường Không vừa nhường cho, thái độ thản nhiên, vẻ mặt hờ hững, sự trầm ổn này khiến cho Đông Phương Trường Không hơi kinh ngạc.
"Ván cờ này Trường Không đã nhận thua. Nếu tôi là ông ấy, đi đến bước này cũng chỉ có thể đưa ra sự lựa chọn tương tự. Vậy ý của vị tiểu thư này thế nào?"
Lãnh Tâm Nhiên vẫn luôn quan sát ván cờ, lúc nghe Hiên Viên Phong nói chuyện mới ngẩng đầu nhìn đối phương. Lúc nhìn vào mắt Hiên Viên Phong, cô bất giác run lên. Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256028/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.