Không khí ấm áp vừa mới tồn tại được mười phút đã bị tiếng kêu đột ngột của Lãnh Tâm Nhiên phá vỡ: “Trí Viễn, vừa nãy cậu mới nói đã tra được chuyện của Á Á hả?”
Thiếu chút nữa đã quên chuyện chính rồi!
Ninh Trí Viễn nghịch ngợm lè lưỡi, làm mặt quỷ hệt như một đứa trẻ. Nhưng dưới ánh mắt cảnh cáo của Dạ Mộc Thần, cậu nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc: “Tôi luôn cảm thấy chuyện này không có khả năng, nhưng sau khi thấy Nhiên tiểu thư vẫn ổn, tôi lại thấy trên đời này không có gì là không thể.”
Câu nói vô tâm của Ninh Trí Viễn giống như một tia chớp rọi sáng cõi lòng âm u của Lãnh Tâm Nhiên, trong nháy mắt, cô như bừng tỉnh.
Đúng vậy, ngay cả cô cũng có thể chết đi sống lại, còn có gì là không thể được chứ? Chuyện Á Á không chết cũng không phải là việc gì ghê gớm lắm. Dù sao cho tới bây giờ vẫn chưa tìm được thi thể của Á Á, nói cách khác, hội trưởng hội Thương Minh, người đàn ông được Văn Nhân Gia gọi là “công tử” rất có thể chính là Á Á mà cô vẫn một mực tìm kiếm.
Nghĩ đến khả năng này, Lãnh Tâm Nhiên đột nhiên cảm thấy những bi thương trên người mình như tan biến hết, mắt lóe sáng, ngước mặt nhìn Ninh Trí Viễn đầy mong chờ: “Nói mau, nói mau, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Tìm được chút tin tức từ một Hoa kiều mới về nước, ba năm trước đây ông ta từng cứu một người đàn ông máu me đầy người từ dưới biển lên. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-ong-xa-cho-lam-loan/1256026/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.