Đến nỗi ngay lúc này đây, trong lòng ông có chút áy náy đối với Mộc Vân Phong, cảm giác mình không nên để cho Mộc Vân Phong gánh vác những thứ này.
Nhưng Mộc Vân Phong đã đồng ý, ông cũng chỉ có thể nhìn cô từ từ bước vào con đường này. Chỉ hy vọng cô có thể không bị thương tổn, có thể thực sự trở nên cứng cỏi.
Tâm tư này của Minh Quân Mộc Vân Phong lại không hề hay biết. Cô chỉ chú tâm vừa vâng vừa dạ. Nếu đã đồng ý với sư phụ của mình, vậy thì mặc kệ phía trước có bao nhiêu khó khăn cô cũng sẽ không chùn bước mà hoàn thành xong, dù cho là làm như vậy sẽ phải trả giá bằng tính mạng của mình.
Vào phòng, tắm rửa.
Chỉ trong chốc lát, Mộc Vân Phong mặc một bộ quần áo thoải mái, đầu tóc hơi ẩm ướt, từ trong phòng đi ra.
Quần áo trắng kết hợp với khăn choàng màu đen, nhẹ nhàng chậm rãi đi đến bàn ăn giống như tiên nữ hạ phàm. Thấy mấy vị trưởng bối ngẩn ra, tưởng là hoa mắt thấy được tiên nữ. Mở to mắt mới phát hiện ra là Mộc Vân Phong.
Đầu tiên Minh Quân thấy Mộc Vân Phong choàng khăn trên vai, thấy tóc ẩm ướt, trong lòng hơi lo lắng nói với cô: "Tiểu Phong, sao không sấy khô tóc rồi ra. Như vậy sẽ bị cảm đấy."
"Sư phụ, đừng lo lắng. Không có gì đâu mà, con đã sấy khô bảy tám phần rồi." Mộc Vân Phong tươi cười, sau đó ngồi lên ghế, nhìn mọi người cười nói: "Sư phụ và mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173726/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.