“Sư phụ, mọi người trở lại rồi. Chú Hứa, con không sao. Chỉ là hắt hơi một cái thôi.” Mộc Vân Phong sờ sờ mũi, đứng ở cửa lớn, tươi cười nhìn bác sĩ Hứa, rạng rỡ như sao.
“Thật sự không có chuyện gì sao?” Bác sĩ Hứa lo lắng lấy tay sờ đầu Mộc Vân Phong, khi thật sự xác nhận nhiệt độ cơ thể cô bình thường mới yên lòng.
“Chú Hứa, thật sự không sao mà.” Mộc Vân Phong nũng nịu nhìn bác sĩ Hứa, trong lòng oán thầm: không biết người nào đang nhắc đến mình nữa, làm cho chú Hứa lo lắng như vậy.
“Cái con bé này, buổi tối lạnh như vậy, chạy ra đây làm gì? Chẳng lẽ còn lo lắng sư phụ con không trở lại hay sao?” Minh Quân đi lên trước thấy Mộc Vân Phong bị đông cứng đến mặt cũng hồng, vẻ mặt cưng chiều và đau lòng.
Thầm nghĩ: nhất định là con nhóc này lo lắng cho bọn họ, cho nên mới chạy ra đây.
“Sư phụ, trời lạnh, mọi người cũng mau vào nhà thôi.” Mộc Vân Phong tươi cười tiến lên một bước khoác tay Minh Quân, cùng ông đi vào phòng khách của biệt thự.
“Đến đây, mọi người ngồi xuống trước đi.” Minh Quân kêu hai người đi theo ông ngồi trên ghế sô pha, sau đó quay đầu nhìn Mộc Vân Phong: “Tiểu Phong, con đi pha bình trà để cho mấy chú làm ấm cơ thể nào.”
“Dạ, sư phụ.” Mộc Vân Phong tươi cười đi vào lấy bộ dụng cụ pha trà.
Trong phòng khách, mấy người ngồi vào chỗ của mình, Minh Quân liếc thấy Mộc Vân Phong đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173718/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.