Từ lần trước sau khi cứu Phượng Như Ảnh về, bọn họ cũng biết vị trí của Mộc Vân Phong ở trong lòng lão đại rất không đơn giản, đến nỗi trọng lượng đó cũng đã vượt qua những người anh em cùng vào sinh ra tử như bọn anh.
Giờ phút này, trong lòng hai người có chút ghen tỵ, vì địa vị của Mộc Vân Phong ở trong lòng Phượng Như Ảnh vượt qua bọn họ. Vì Phượng Như Ảnh quan tâm lo lắng cho cô ấy mà mất đi vẻ bình tĩnh thường ngày.
Nhưng ý nghĩ đó cũng chỉ thoáng qua trong đầu mà thôi. Phải biết rằng bình thường Phượng Như Ảnh đối đãi với bọn họ không tệ, đối xử với bọn họ rất chân thành, chưa bao giờ xem bọn họ là cấp dưới, mà đối xử với bọn họ như anh em vậy, thậm chí vì bọn họ mà không tiếc mạo hiểm cả bản thân mình.
Phần ân tình này, phần nghĩa này, đối đãi với bọn họ bằng tấm lòng chân thành, làm cho bọn họ vẫn khắc ghi trong lòng. Cho nên bọn họ mới có thể mặc kệ Phượng Như Ảnh làm gì, cho dù là đi chết bọn họ cũng cam tâm tình nguyện.
"Lúc cô ấy bỏ đi, hai người thuộc hạ của anh bám theo rồi, đoán chừng là muốn giết cô ấy." Phượng Như Ảnh lại hỏi lần nữa, Hồng Bưu cũng không che giấu. Anh biết Phượng Như Ảnh cũng lo lắng cho Mộc Vân Phong như anh, lo là cô sẽ gặp nguy hiểm, cho nên lập tức nói rõ cho em ấy biết.
Tuy rằng đó là thuộc hạ của anh, nhưng Hồng Bưu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173672/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.