Bất kể tối nay như thế nào, anh nhất định phải cứu cô ra ngoài.
Đêm càng tĩnh lặng, ánh trăng trốn vào tầng mây, cả khu biệt thự hoàn toàn yên tĩnh. Gió đêm khẽ thổi qua, lá cây rung động nghe xào xạt, xe của Phượng Như Ảnh từ từ đến gần biệt thự.
"Lão đại, xung quanh đây quá yên tĩnh rồi, có thể có bẫy hay không?" Ảnh Phong liếc nhìn bóng đêm đen kịt ở bốn phía, nhắc nhở. Trực giác nói cho anh ta biết, chuyện này không bình thường.
"Mặc kệ là có có bẫy hay không, chúng ta cũng phải vào xem qua." Ảnh Phong vừa dứt tiếng, lời nói lãnh khốc của Phượng Như Ảnh liền vang lên bên tai.
Dứt khoát lạnh lùng, có một loại khí thế giương cung không quay đầu lại. Nếu đã quyết định anh cũng sẽ không quay đầu lại, bất kể trước mặt có bao nhiêu khó khăn, bất kể chờ anh là cái gì, cũng nhất định phải cứu cô nàng kia ra.
Phượng Như Ảnh nhìn bóng đêm đen kịt bên ngoài, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh biết chuyến này nguy hiểm, cũng biết có thể đối phương đã đặt bẫy chờ anh chui vào, nhưng chuyện này có quan hệ gì đâu. Vì cứu cô nàng kia ra, bất kể phía trước là cái gì, anh cũng phải đi thử một lần.
"Mọi người cẩn thận một chút." Xe dừng lại phía sau biệt thự, Phượng Như Ảnh sâu sắc nhìn mấy huynh đệ đi theo dặn dò. Vốn là anh không cần bọn họ đi theo, nhưng bất luận như thế nào bọn họ cũng muốn đi theo anh. Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173612/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.