Ánh lửa bốc lên dữ tợn, sóng nhiệt phả lên phía bờ, thiêu đốt cả da thịt. Nhưng lúc này, cả đám chị em của Mộc Vân Phong ở trên bờ, cả bọn sững sờ tại chỗ, quên mất tất cả hành động, trơ mắt nhìn chiếc thuyền bị đám cháy kia bao quanh, nước mắt chảy theo đôi gò má, cả trái tim như bị phỏng.
Trên bờ nhân viên cảnh vụ và người dân xem náo nhiệt, cũng bị một màn bất thình lình này làm kinh sợ đứng chết trân tại chỗ, lặng ngắt như tờ.
"Mau dập tắt lửa cứu người đi." Không biết là tiếng rống to của người nào, làm cho mọi người phục hồi tinh thần lại. Một đám người tay chân luống cuống chạy đi cứu hỏa, nhất là đám người của Hỏa, những người xông pha đi đầu.
Lúc này các cô cũng không quan tâm thế lửa càng lúc càng lớn, cũng hoàn toàn quên mất mình không có dụng cụ chữa cháy, cứ như vậy xông về hướng chiếc thuyền. Nhưng lại bị những người dân xem náo nhiệt bên cạnh gắt gao kéo lại: "Cô gái, các cô đi như vậy không phải là tự tìm đường chết sao."
Bọn Ngữ các cô bị những người dân giữ lại thật chặt, không thể tiến tới, chỉ có thể nhìn những nhân viên cảnh vụ kia không biết từ đâu kéo tới dụng cụ chữa cháy.
Nhưng không chờ bọn họ chuẩn bị dụng cụ xong, đột nhiên một tiếng ầm vang lên, thuyền nhỏ đột nhiên nổ tung lên, những mảnh vụn văng tứ tung lên trên bờ. Khiến cho những người ở trên bờ rối rít lui về phía sau, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173549/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.