Người đàn ông trung niên nhất thời không hiểu được lời của Phượng Như Ảnh, cứ ngơ ngác nhìn anh.
“Tôi hỏi là có phụ nữ ở trên thuyền này hay không?” Phượng Như Ảnh hỏi lại lần nữa. Lần này giọng nói có chút tức giận và bực mình, làm cho người đàn ông trung niên giật mình, đột nhiên hiểu ra được.
Sau đó dùng tay lắc lắc ý chỉ không có, vừa lắc tay vừa nói: “Không có, không có, tuyệt đối không có.”
“Ông sợ cái gì, tôi cũng đâu có làm gì ông?” Thấy bộ dạng sợ sệt của người đàn ông, Phượng Như Ảnh nổi cáu, bất chợt đưa tay nắm lấy cổ áo của ông ta, hỏi lại lần nữa “Thật sự không có?”
Khuôn mặt người đàn ông thảm thiết, nhìn Phượng Như Ảnh. Mặc dù tạm thời ông không biết thân phận của Phượng Như Ảnh là gì, nhưng có thể lấy ra vật đó thì nhất định là cấp cao trong môn phái, vừa nghe lời của đối phương hỏi như vậy, cho nên ông lầm tưởng là Phượng Như Ảnh sẽ làm gì mình.
“Không có, thật sự không có.” Mặc dù ông rất sợ, nhưng vẫn cứ nghiêm túc trả lời lại một cách chắc chắn. Nói đùa sao, trên thuyền này thật sự không có phụ nữ, kể từ lúc em gái của ông lên bờ để làm việc, không chỉ vậy mà còn đón cha mẹ ông theo, em gái ông cũng hiếm khi trở lại, có thể nói hàng năm chỉ có một mình ông ở trên thuyền này.
Đừng nói là phụ nữ, ngay cả ma nữ cũng không có.
“Quần áo này ở đâu ra?” Mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173507/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.