Đánh.
Đánh.
Lại đánh.
Mọi người ngồi vây quanh tấm lưới, mỗi tay một hòn đá gõ không ngừng…… Chỉ nghe thấy từng tiếng lách cách lang cang vang lên, Quý Dữu nhìn nhìn rồi trong lòng móc máy: Nếu có người ngoài nhìn thấy còn tưởng rằng một đống người ngồi ở đây đang gõ hạt đào cho xem.
Hạt đào?
Khụ khụ ---
Nghiêm túc chút nào.
Sau đó Quý Dữu nắm cục đá nhằm vào một con Ban Lan điệp rất mập mạp tròn xoe ném tới.
Loảng xoảng ---
Sau khi cục đá va vào đầu con Ban Lan điệp đó thế mà lại bị văng ra ngay lập tức, lực va đập này khiến Quý Dữu bị bật ra ngã lên trên mặt đất.
Động tĩnh bên này nhanh chóng làm mọi người chú ý.
“Làm sao vậy?”
“A Dữu? Như thế nào lại bị quăng ngã thế này?” Bà Jenny vội vã quan tâm hỏi han.
“Cháu không…… Không hiểu sao lại thế này.” Quý Dữu cào cào cái đầu dưa rồi đứng lên vỗ vỗ mông: “Con Ban Lan điệp này béo thật! Đầu của nó cứng quá, cục đá này của cháu bị văng ra, còn bị nát nữa chứ.”
Trong lòng cô cảm thấy rất kỳ quái nên giương mắt nhìn lại con Ban Lan điệp béo tròn đó, chỉ thấy nó êm đẹp ngồi xổm trong lưới như cũ, đôi mắt rực rỡ tròn xoe đang hung hăng trừng mắt với mình. Quý Dữu: “…… Cái con cứng đầu này, thế mà gõ không chết!”
Người khác còn chưa mở miệng thì Tạ Xuyên Khung đã tiến lên quan sát một lượt rồi mỉm cười giải thích: “Em may mắn thật đấy, đây là nữ hoàng Ban Lan điệp, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/351639/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.