Beta: phongly1212 
Ngày hôm sau. 
Vừa mới 7 giờ sáng, Hoa Chiêu đã bị người nào đó kéo dậy bắt rời giường. Trên người cô vẫn còn đang mặc váy ngủ, quần áo cũng chẳng kịp thay, đã bị hắn bế đến ngồi vào bàn ăn. 
"Buồn ngủ lắm hả?" 
"Anh nói xem?" Hoa Chiêu híp mắt, tức giận mà trừng mắt với hắn. 
Hắn thì thần thanh khí sảng, áo mũ chỉnh tề ngồi ở chỗ này. Đâu có như đêm qua, cứ giống như lên cơn điên vậy, cô cực kì hoài nghi hắn đây là muốn trừng phạt hoặc là trả thù cô, mà chính bản thân mình cũng có chút chột dạ nên chẳng dám phản kháng lại hắn. 
Ân Thiên Lãng rót một ly sữa bò đặt đến trước mặt Hoa Chiêu, "Ăn no rồi thì em có thể đi ngủ tiếp." 
"Anh đang nuôi heo sao?" 
Ân Thiên Lãng nghĩ thầm, trong nhà có nuôi một con heo ngoan ngoãn giống như thú cưng thì tốt rồi, đằng này lại là một con heo không nghe lời, vô pháp vô thiên, cô chính là một tiểu lợn rừng thì có. 
Dường như nhớ đến mục đích mà hắn kéo cô dậy, hắn nghiêm mặt lại, "Âm Âm." 
Hoa Chiêu ngẩng đầu nhìn hắn. 
"Buổi tối ngày hôm qua, em không muốn giải thích gì với anh sao?" 
"Giải thích gì cơ?" Hoa Chiêu giả bộ hồ đồ. 
Ân Thiên Lãng buông đôi đũa, "Em có biết rằng anh rất tức giận không?" 
Biết. 
Lúc hôm qua khi hắn vừa trở về, đúng là hắn có chút tức giận, nhân lúc hắn chưa có thật sự tức giận, cô đành phải thực hiện kế mỹ nhân hiến thân để nhiễu loạn tâm trí của hắn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/1806776/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.