Quyến rũ đong đưa, cô thong thả sải từng bước đi tới bên Ân Thiên Lãng, đứng trước mặt hắn hơi khom lưng xuống, bàn tay thon dài, xinh đẹp nhẹ nhàng gẩy cằm hắn, hạ giọng mà hỏi, "Có thể mời tôi một ly rượu không?" 
Đôi mắt cô long lanh trong vắt như hồ nước mùa thu, khi cô nhìn hắn, mặt hồ tựa như nhấp lên từng ngọn sóng, lăn tăn mà lan toả, nhấp nhô mà lưu chuyển, tất cả đều được hắn thu hết vào trong mắt, đôi mắt sâu hoẵm như bầu trời đêm bỗng tìm thấy một ánh sao lấp lánh chiếu rọi. 
Trong nhất thời giống như có cái gì đó đang dần bừng cháy, xung quanh bừng bừng khí nóng, trong không khí bắt đầu hiện lên hơi thở ái muội. 
Tất cả mọi người ở trong phòng hay ở ngoài phòng đều cố gắng nín thở chờ đợi, nhìn hình ảnh mà trăm năm có một này, cũng không biết âm nhạc đã bị ai tắt đi từ lúc nào. 
Ân Boss cũng không phải kiểu người thích mấy cô người đẹp như vậy, nếu chiêu này đối với hắn mà có tác dụng, thì mấy cô người đẹp luôn ngưỡng mộ hắn kia đã sớm cùng nhau dắt tay lập thành một toà hậu cung rồi. 
Có vài người đơn giản chỉ là theo đến xem kịch không mà thôi, cũng có vài người chính là vui sướng khi người khác gặp hoạ, còn một vài người thì vì Hoa Chiêu mà toát mồ hôi, ngóng trông xem Hoa Chiêu có thể hạ gục quả núi sừng sững không người này hay không. 
Cũng không biết là sau bao lâu, có thể là 5 giây, mà cũng có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/1806775/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.