Ngày hôm sau vẫn như mọi ngày đi làm khác, Hoa Chiêu 10 rưỡi mới đến công ty, vừa tới liền nhìn thấy trên bàn là các loại hoa cỏ đủ màu sắc, kèm theo vô số tấm card, tính sơ sơ cũng gần toàn bộ những thanh niên anh tuấn của tầng 6. 
Hoa Chiêu đọc cũng không buồn đọc một mạch đưa tất cả số hoa cho dì quét dọn, để dì tuỳ tiện xử lí. 
Dì quét dọn buông cây lau nhà trong tay ra, dang tay ôm cả một rừng hoa tươi, vui vẻ mà chạy đi. 
Thôi Diệp ghé vào trên bàn, bóp bóp mấy cánh hoa hồng. "Không cảm thấy hứng thú với bất kì người nào sao? Em cảm thấy cái người tên Cao Dương kia ở phân bộ đồ dùng trẻ em trông không tệ nha, quang minh chính đại lại hiền lành tốt tính." 
Hoa Chiêu ngẫm nghĩ. "Ừm, đúng thật là không tệ, rất thích hợp với em." 
Thôi Diệp xấu hổ:"......" 
Hoa Chiêu cười, "Có cần chị giúp em tạo cơ hội không?" 
"Nhưng người ta chính là thích chị..." 
"Nhưng chị không thích hắn." 
"Hắn có ý với chị là sự thật, không phải giống như những người kia bụng dạ khó lường..." 
"Cho nên, chị càng không thể gieo tai hoạ cho người ta." 
"Vậy ở đây cũng không có người chị thích sao?" 
"Ít nhất cũng phải đến tiêu chuẩn của anh họ chị đi đã!" 
"Vậy thì cũng quá khó rồi, cả cái công ty Thượng Thừa này chắc có được 3 người." 
"Nếu không, Ân tổng?" 
"Vậy thì cũng phải leo lên được đến tầng 23 đã!" 
"Lên được tầng 23 rất khó hả?" 
"Nói nhỏ cho chị, những người ở đây hơn một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/154997/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.