Ân Thiên Lãng hôn cô. 
Từ dịu dàng mềm mại đến hoang dã cuồng nhiệt. 
Hoa Chiêu nhiệt tình đáp lại, dựa sát vào người hắn mà cọ sát. 
Hắn chính là không có sức chống cự được đối với cô, ngay lập tức thân nhiệt tăng cao, càng khiến nụ hôn thêm sâu. 
Bàn tay cô đặt lên vùng cơ bụng rắn chắc của hắn, uyển chuyển luồn tay qua giữa những cúc áo sơ mi, chui vào trong vạt áo, vuốt ve cơ bắp của hắn. 
Hắn đè lại tay cô, không cho cô làm loạn. 
Cô vẫn không chịu an phận, bàn tay dịch chuyển thẳng một đường xuống dưới sờ soạng, khiêu khích mà nhìn hắn. 
Yết hầu của hắn chuyển động lên xuống, gian nan mà gọi tên cô. "Âm Âm!" 
Cô quyết không buông tha, con mắt mê ly nhìn hắn, kéo dài giọng nói, dụ hoặc vô cùng. "Anh Thiên Lãng, anh có muốn......" 
Hắn ngẫm nghĩ 2 giây, lập tức rút lấy tay cô ra, xoay người để cô ngồi lại ngay ngắn, thắt đai an toàn cho cô. 
Dẫm chân ga một cái, cũng mặc kệ hướng nào về nhà, ở phía trước đèn xanh đang bật, liền chạy thẳng một lèo. 
Thế nhưng không bao lâu đã đi đến một công viên cây xanh ở ngay ngoài thành phố, mở cửa miễn phí. 
Bây giờ đã là buổi trưa, cũng không có lấy một bóng người. 
Ân Thiên Lãng lái xe chạy thẳng vào trong, rẽ trái rẽ phải một hồi, tìm lấy một nơi bí ẩn vắng vẻ rồi dừng xe. 
Xoay mặt hung tợn mà trừng mắt với cô, đôi mắt đen nháy, giống loài sói đói hung ác. 
Cô đột nhiên cảm thấy chột dạ, nằm bẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/154996/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.