Hoa Chiêu cực kì hoài nghi rằng tối qua Ân Thiên Lãng chính là đem tích tụ khát vọng bao nhiêu ngày qua chân chính phát tiết trên người cô, bị ép thực hiện các loại tư thế cho đến hơn nửa đêm, mọi người đều nói rằng "tiễn biệt thắng tân hôn" thật con mẹ nó một chút cũng không sai, cô đi tắm cũng đã hơn 3 lần rồi. 
Mí mắt nặng trĩu không tài nào mở nổi, cho đến khi đồng hồ báo thức reo in ỏi cô mới từ từ tỉnh lại. 
Bực tức trong lòng lại bừng bừng rực lửc nổi lên, không nói hai lời liền liều mạng đạp cái tên đang ngủ ngon lành bên cạnh. 
Ân Thiên Lãng đêm qua xác thật là cảm thấy thập phần mỹ mãn, không phải lúc nào cô cũng nghe lời giống như vậy, nói như thế nào liền như thế nấy, cô như vậy càng khiến hắn muốn dừng cũng không thể dừng, hậu quả là mãi cho đến qua nửa đêm mới không còn sức mà tiếp tục. 
Muốn ăn quả ngọt thì phải trả giá, mấy ngày nay đi công tác giấc ngủ đã không ổn định, đêm qua lại còn tiêu hao thể lực lớn đến vậy, giờ đôi mắt hắn cũng chẳng thể nào mở ra nổi. 
Không thể hiểu được vì sao lại bị đá, hắn lật người, duỗi tay ôm lấy eo cô, mắt híp híp mở. "Làm sao vậy? Đặt đồng hồ báo thức sớm như vậy làm gì?" 
Hoa Chiêu nhất thời chột dạ. "Không biết, đã đặt từ mấy ngày hôm trước rồi." 
Hôm nay cô còn muốn đi làm. 
Ân Thiên Lãng ôm cô. "Vẫn còn sớm, ngủ thêm một chút đi." 
Cả hai lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/154988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.