Một buổi chiều gió êm sóng lặng, Hoa Chiêu cảm thấy thật thất vọng. Cô ngồi phây thây ra đây mà chẳng có ai thèm làm khó cô, không phải trong phim truyền hình thường có cảnh người cũ bắt nạt người mới hay sao, không phải hồng nhan thường bạc mệnh, bị người ghen ghét hay sao? Đúng là phim truyền hình toàn là gạt người! Quả thật nhàm chán không thôi. 
Thật vất vả cô mới ngồi chờ đến được 3 giờ chiều, cách giờ tan làm còn 2 tiếng rưỡi. Cô thấy vô cùng uể oải, thật muốn đi shopping ngay lập tức. 
Cửa tiệm Givenchy ngày hôm qua còn liên lạc với cô nói rằng hôm nay có bộ sưu tập mùa xuân mới ra, cô còn đang muốn đến đó nhìn xem có vừa mắt hay không đây. 
Điện thoại vang lên, là Wechat của Ân Thiên Lãng: Anh đang ở trạm, buổi tối về đến nhà. 
Không cần nghĩ ngợi, Hoa Chiêu liền quyết định đi shopping mua một bộ quần áo mới, mặc cho chồng cô xem. 
Ừm! Lý do để trốn việc rất chính đáng! 
Đứng dậy, cầm lấy túi nhỏ. 
Quay đầu, thanh âm không to không nhỏ nói. " Tổ trưởng Đổng, tôi có chút việc phải về trước." 
Tất cả mọi người đều ngay lập tức dừng hết tay lại, vành tay vểnh thật cao mà nghe ngóng. 
Không đợi cô ta trả lời, đã quay gót đi, khi ngang qua Thôi Diệp còn cùng cô vẫy tay tạm biệt, tiêu sái mà đi shopping. 
Lưu lại vẻ mặt không thể tin nổi của tổ trưởng Đổng cùng với ánh mắt sùng bái không thôi của các em gái nhỏ. 
Nếu các em gái nhỏ mà biết lý do 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/154987/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.