Nha đầu chết tiệt này lại dùng bộ dạng giả ngu với anh! Cô tưởng anh dễ tính lắm có phảikhông? Dương Sĩ Bảo đã hai đêm không được ngủ rồi nên tạm thời mắt đãbiến thành kim tinh hoả nhãn của Tôn Ngộ Không rồi.
Mắt anh thật sự rất đỏ! Quý Tiệp cũng thấy anh thực sự đáng thương đấy nhưng cô cũng rất đáng thương mà!
“Bởi vì tôi quen đem chìa khoá nhà theo! Cho nên, tôi chỉ có thể đến nhà người bạn thân duy nhất của mình thôi!”
Quý Tiệp tỏ vẻ bản thân cực kỳ đáng thương, tội nghiệp.
Nhưng Dương Sĩ Bảo không dễ dàng bị mắc mưu. Cái gì mà quên mang theo chìakhoá chứ? Sao chìa khoá nhà anh đặt ở kia cô lại không quên chứ? Căn bản là cô cố ý mà!
“Cô không biết tìm thợ sửa khoá tới mở cửa à?”
“Cái gì? Hiện giờ đã trễ thế này rồi à! A Bảo, anh không phải đã quên tôi là một cô gái yếu đuối đến một con gà cũng không thể trói nổi chứ? Nếu lỡtôi tìm đến một tay thợ sửa khoá mặt người nhưng lại mang lòng lang dạthú thì sao?”
“SHUT UP!” (câm miệng) Cô đừng nói nữa, nói thêm lời nào chắc anh sẽ giận tới mức phun lửa mất!
Cái gì mà cô gái yếu đuối không có sức trói già chứ? Người nào lòng lang dạ sói? Những lời này cô gái nào cũng có thể nói ra, nhưng Quý Tiệp thìkhông thể được.
Vì anh đã từng thấy hai cuộc thi tài của cô, côsử dụng mưu kế rồi động chân động tay đá lăn cậu bé làm cậu nhóc kiakhông kịp trở tay, cô gái như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-da-man-cua-tong-giam-doc/79795/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.