Hai người triền miên liếm mút mật ngọt của nhau. Đến một lúc, bất ngờ cô mở mắt choàng tỉnh, vội vàng dùng tay chống ở ngực hắn đẩy ra.
"Xin, xin lỗi . . . " Cô nghiêng mặt qua nơi khác, thoáng nhìn ra cửa sổ. Cũng vì thế mà đã bỏ qua không phát hiện vết thương đau đớn khảm sâu trong ánh mắt của Tống Ngạo Thiên.
"Không đúng, người xin lỗi là anh mới đúng. Vẫn biết trong lòng em đã có thầy Triệt, thế nhưng anh vẫn không thể nào buông bỏ được . . . " Tống Ngạo Thiên cười nhạt một tiếng, bi thương trong mắt lần nữa tràn ra bên ngoài. Thực khiến người khác đau lòng!
Cô hoảng hốt quay mặt lại nhìn hắn. Không biết là do áy náy hay một thứ tình cảm gì khác mà cô cảm thấy tim mình như ai bóp nghẹn, khiến cô không tài nào thở nổi. Cô mấp máy môi, muốn nói gì đó rồi lại thôi, lẳng lặng để giọt nước mắt ứ động nơi khóe mắt trào ra.
"Biết phải nói sao đây. Thực sự rất kì quặc, đến mức chính anh cũng không tiếp thu nổi. Ngày trước anh chán ghét em vô cùng, chán ghét tính tình đổng đảnh, chanh chua của một vị thiên kim tiểu thư nhà giàu, chán ghét một cô gái lẳng lơ ti tiện không chịu nổi. Thế nhưng bây giờ lại chính cô gái đây đánh gục trái tim anh! Không còn như ngày trước, cô ấy xinh đẹp tuyệt luân, khí chất kiên cường, kiêu ngạo, từng chút thay đổi, từng chút kinh người . . . "
"Nhưng đến phút chót, người cần nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-cua-tam-dai-thieu-gia/2319626/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.