- "Lôi cô ta đi, đừng để cái thứ bẩn thỉu này tới gần ta. Ta không muốn nhìn thấy nó thêm một giây phút nào nữa. Ngứa mắt!"
Ông La nói với giọng khinh bỉ và cực kì khó chịu.
- "Cha, con cầu xin người mà.."
Nguyệt Khiết đầy tuyệt vọng bị kéo đi đến nỗi chẳng còn hơi đâu mà phản kháng.
La Minh Quyền tới gần, dịu dàng ôm lấy từ bờ eo nhỏ của Lục Sắc, bờ môi cất lên giọng ngọt ngào, dịu dàng, âu yếm:
- "Giờ đây không còn ai có thể đe dọa em được nữa Sắc Sắc à. Anh đã giải quyết hết những thứ rác rưởi cản đường em rồi. Bây giờ em nên thưởng gì cho anh đi chứ."
Lục Sắc cười tươi vô cùng quyến rũ, gợi cảm. Giọng nói the thé nhẹ nhàng, ngượng ngùng:
- "Cảm ơn anh, nhưng em không có tiền, không biết nên mua quà gì cho anh mới phải."
La Minh Quyền nheo mắt cười hiện lên khuôn mặt anh tuấn, đẹp trai của anh ta:
- "Không sao đâu, nụ cười của em đã là phần quà rất lớn đối với anh rồi Sắc Sắc à. Còn bây giờ em là em gái của anh rồi, tiền của em là tiền của anh, chút tiền đó có đáng là bao, còn không quan trọng hơn Sắc Sắc của anh."
La Lục bên cạnh ghen tị: - "Em cũng phải thưởng cho anh nữa chứ!"
Thấy ba người ríu rít bên nhau, ông La cười nhẹ rồi xoay người về phòng.
Bà La thấy vậy, bà nhìn Lục Sắc thoáng qua với một ánh mắt khó hiểu. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-cua-nu-phu-bi-bo-roi/2836772/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.