Cầm giấy chứng minh thư, Nguyệt Khiết ngay lập tức đi xin việc. 
Cô ngẫm lại mình chẳng có kĩ năng gì cả, bằng cấp cũng không, xấu xí, lại còn bị câm vậy thì ai thèm nhận cô làm việc? 
Vậy thì lao động chân tay cũng được, miễn sao còn sống là oke. 
Nguyệt Khiết đi vào một nhà hàng nhỏ xin làm nhân viên quét dọn. 
Ngày đầu tiên đi làm, mặc dù có chút không quên nhưng vẫn tạm chấp nhận được, cho qua. 
Rồi đến ngày thứ hai, ngày thứ ba.. Nguyệt Khiết đi khắp nơi xin việc. 
Sau hai tháng đi làm quần quật, cày sâu quốc bẫm ở nhiều nơi, cuối cùng cô cũng thuê được nhà. Đó là một căn phòng nhỏ lụp xụp ở xóm nghèo. 
Tuy có chút chật hẹp nhưng nhìn qua vẫn ổn. Nhưng không sao, đối với Nguyệt Khiết thì cô rất vui mừng, vì đây là công sức hai tháng qua cô bận tối mũi đến độ không biết trời đất là gì. 
Nguyệt Khiết đã sắm xong đồ dùng. Bây giờ cô có mục tiêu lớn hơn. 
Đó là mua nhà! Mua nhà! Mua nhà! Điều quan trọng phải nhắc lại 3 lần. 
Sau sáu tháng bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, cuối cùng cô cũng tích đủ tiền để mua nhà, ngoài ra còn tích thêm một khoản thu nhập dư ra tương đối. 
Nguyệt Khiết mua một căn nhà nhỏ bình dân ở nơi tương đối không có nhiều người sinh sống. 
Lúc này, cô mới có thời gian nghỉ ngơi. 
Trong sáu tháng này cô đã cực kì vất vả. 
Cô lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-cua-nu-phu-bi-bo-roi/2836758/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.