Khuynh Y vốn đang giơ dao lên. Nhưng từ phía sau, một tay cảnh sát cầm gậy côn đánh vào lưng nàng. Khuynh Y hơi khụy xuống. Cô quay đầu, ánh mắt giết người nhùn tên cảnh dát đang run.
Thật nực cười, gan nhỏ như vậy mà cũng dám đánh cô.
Khuynh Y gạt hắn sang một bên, tiếp tục công việc hãy còn dang dở của mình.
Phập!
Con dao ghim xuống bàn, đâm xuyên qua mu bàn tay của Hoắc Tranh. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, đôi mắt không tin kèm theo một tia sợ hãi. Mọi người trong nhà ăn cũng bàng hoàng với hành động của Khuynh Y. Không ai ngờ tới, cô vậy mà lại dám đâm Hoắc Tranh ngay trong trại này.
Tên cảnh sát bị Khuynh Y dọa nay lại càng sợ hơn. Nữ nhân này, thật đúng là ác ma.
"Ta đã rồi, và đây là cái kết cho việc chọc giận ta. Tốt nhất mấy người nên yên phận đi. Bằng không, cái trại này cũng không còn cần tồn tại nữa."
Khuynh Y liếc mắt nhìn tên cảnh sát một cái rồi quay người đi về phía Bác Thừa Ngôn. Lúc này, hắn vẫn còn chưa tin vào mắt mình. Bác Thừa Ngôn không nghĩ rằng, Khuynh Y sẽ vì mình mà đắc tội Hoắc Tranh.
"Ngươi còn đau không?" Khuynh Y nhẹ nhàng hỏi. Khác hẳn với bộ mặt đáng sợ ban nãy, lúc này cô trông như một người bình thường. Nếu không phải chứng kiến từ đầu tới cuối, Bác Thừa Ngôn phỏng chừng sẽ không tin hai người này là cùng nột người.
Bỗng, từ phía ngoài một đám cảnh sát cầm súng tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-bao-thu/2795856/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.