*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ đâu, Đông Hoa và Huyền Vũ xuất hiện chém xuống chỗ Lương Khiết, hắn vội buông tay cô ra và nhảy về sau né tránh đòn đó. Băng Nguyệt mỉm cười hướng ánh mắt quan sát nhìn Lương Khiết.
- Bệ hạ xin cẩn thận, vì thuộc hạ thân cận của ta không biết nương tay là gì đâu. Có thể sẽ làm bị thương bệ hạ mất.
Lương Khiết hơi dè chừng với Đông Hoa và Huyền Vũ, nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói.
- Ta đã nói nàng hãy liên minh với ta, ta sẽ cho nàng mọi thứ nàng muốn.
Băng Nguyệt cười khẽ.
- Ồ, mọi thứ, ngay cả thiên hạ này sao.
Lương Khiết gật đầu chắc nịch.
- Đúng vậy, cả thiên hạ này.
Băng Nguyệt gấp quạt đáp.
- Nhưng mà, ta không muốn nữa. Ngài muốn thì tự mình làm đi.
Lương Khiết hơi bất ngờ vì cô từ chối như vậy, câu trả lời của cô làm cho hắn không biết phải đáp trả thế nào. Hắn nói.
- Sao nàng lại từ chối, cùng ta thống nhất thiên hạ, không là ý hay sao. Đứng trên vạn người, nàng muốn làm gì thì làm, không ai dám ngăn cản nàng cả.
Băng Nguyệt đưa quạt che miệng cười thầm.
- Bệ hạ, nếu ta muốn cả thiên hạ này. Bản thân ta cũng có thể tự mình lấy được, cần gì phải bắt tay với ngài làm chi cho tốn sức như vậy.
Lương Khiết nhăn mày.
- Nữ nhân cuồng vọng. Nàng nghĩ thống nhất thiên hạ dễ như nàng nghĩ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105427/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.