Nhược Uyên nghiêm túc.
- Vậy chẳng lẽ ngươi cứ trơ mắt nhìn Thiên Quốc sụp đổ hay sao ?
Vân Phượng khó xử, không biết phải với Nhược Uyên như thế nào, Băng Nguyệt lúc này mới cất tiếng.
- Ngươi không nỡ, đúng không.
Nhược Uyên khó hiểu câu ý trong lời nói của Băng Nguyệt. Vân Phượng mới chần chừ.
- Hắn mặc dù khi rước ta về, phong cho ta làm hoàng hậu. Mặc dù không bao giờ sủng ái ta, nhưng cũng không bao giờ gây khó dễ cho ta. Thậm chí còn giao quyền cai quản cả hậu cung cho ta phụ trách, vốn dĩ chẳng hề có chút lạnh nhạt gì. Vậy nên, ta....ta...
Thấy thái độ ngập ngừng đó của Vân Phượng, Nhược Uyên thở dài. Băng Nguyệt nói tiếp.
- Vậy trong thâm tâm ngươi, thầm thừa nhận có ý với Lương Khiết. Vậy còn với quốc cữu của ngươi, ngươi có ý gì ?
Vân Phượng lắc đầu.
- Ta...ta không biết.
Băng Nguyệt đi đến gần đối diện với cô.
- Hãy về suy nghĩ câu hỏi đó, rồi trả lời ta.
Vân Phượng cho người đưa cả 2 cô về phủ nằm gần nơi ở của Lương Khiết nghỉ ngơi. Nhược Uyên đi vào nói.
- Phủ này, lại nằm gần nơi ở của tên vua Tề đó. Rõ ràng là ý chỉ sắp xếp của tên vua đó.
Băng Nguyệt thở dài ngao ngán, ngồi xuống phía bên ghế đá.
- Tâm tư nữ nhân còn trẻ kia, gặp phải tên vua đó thì quả là xui xẻo rồi.
Nhược Uyên đi đến ngồi xuống bên đối diện đáp.
- Lương Khiết, là 1 tên khá trăng hoa, vậy nên hậu cung của hắn cũng nhiều phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105426/chuong-66.html