*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Sáng Hôm Sau*
Hôm nay Băng Nguyệt được Nhược Uyên mời đi du thuyền ngắm cảnh, tất cả các con dân Thiên Quốc đều đã biết được chủ nhân của Vạn Hoa Các là 1 cô gái trẻ. Xe ngựa Nhược Uyên dừng trước Vạn Hoa Các. Cô giữ lấy tay nha hoàn bước xuống.
Đi vào trong, nơi hoa viên cách biệt với thế giới ồn ào bên ngoài, vẫn là khung cảnh ấy, nơi phía dưới tám cây hoa tử đằng, thân ảnh của 1 nử tử cùng gương mặt lạnh lùng ngồi thẩn thờ. Nhược Uyên đi lại ngồi xuống đối diện.
- Khung cảnh đúng là tựa như bồng lai tiên cảnh, cô thật biết thưởng thức.
Băng Nguyệt nói.
- Dù sao công việc của ta cũng khá nhàn rỗi, ta đã đặt tâm huyết vào hoa viên này rất nhiều. Cho nên, sau này nếu ta không ở đây thì biệt viện này nhờ ngươi rồi.
Băng Nguyệt đưa mắt nhìn sang Nhược Uyên, Nhược Uyên cười nhạt.
- Cô tin tưởng tôi vậy sao ?
Băng Nguyệt đứng dậy.
- Ta đã hứa với ngươi rồi còn gì ? Sao nào, đây cũng là yêu cầu của ta đấy.
Nhược Uyên nhìn qua.
- Tôi hiểu rồi, khi cô đi rồi, tôi sẽ chăm sóc kĩ càng. Vậy được chưa.
Băng Nguyệt hài lòng.
- Phiền ngươi rồi.
Rồi đưa mắt nhìn vào nơi bên góc khuất khẽ gọi.
- Dư Mạc.
Thoát cái, đã có thân ảnh đen quỳ trước Băng Nguyệt, giọng cung kính.
- Chủ tử.
- Ngươi hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105382/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.