Nhược Uyên cầm lấy thử 1 lộ riêng của mình từ trong tay áo, làm mẫu cho tất cả xem. Thái hậu thích thú với món quà của cô thầm tò mò.
- Món quà thật độc đáo, ai gia rất thích.
Nô tỳ thân cận, đưa chiếc hộp lại gần cho thái hậu nhìn ngắm, bà lựa 1 lọ cầm lên xịt lên người. Nó toả ra mùi hương của loài hoa nhài nhẹ nhàng. Vua Tư Hạ nói.
- Quả là món quà kì lạ, trẫm chưa từng thấy qua bao giờ.
Hoàng hậu nói.
- Thần thiếp cũng vậy, Băng Nguyệt cô nương đã từng thấy qua bao giờ chưa.
Băng Nguyệt nhìn qua giả vờ bất ngờ.
- Đây cũng là lần đầu tiên, ta chưa từng nhìn thấy lễ vật nào kì lạ như vậy. Thật là mở mang tầm mắt, không biết sau này có cơ hội hợp tác với Nhược Uyên tiểu thư hay không ?
Nhược Uyên cười đáp lễ.
- Băng Nguyệt cô nương quá lời rồi. Đây chỉ là 1 chút tài mọn của tiểu nữ mà thôi.
Điều đó làm cho Tiệp Nhi rất căm ghét Nhược Uyên. Lục Thanh khi đó cũng đưa mắt hứng thú hướng về phía Nhược Uyên. Vân Phượng đưa mắt ghen tỵ nhìn Nhược Uyên, đứng dậy nói.
- Hoàng tẩu, chẳng lẽ tẩu chỉ có thể làm được cái đó thôi sao.
Nhược Uyên đứng đó đưa mắt lạnh nói.
- Quận chúa nói vậy là ý gì.
Vân Phượng đi lại nói.
- Bản quận chúa muốn thách đấu với ngươi.
Vua Mộ Dung Tư Hạ nói.
- Phượng Nhi, muội đừng gây chuyện nữa.
Quận chúa quay lại.
- Hoàng huynh, muội chỉ là muốn đại tiểu thư Từ Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105376/chuong-16.html