Vân Diệp đã sớm cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia, bất quá cũng không để ở trong lòng.
Có rất nhiều người nhìn nàng như vậy.
Lớn lên đẹp cho mọi người rửa mắt, cũng là một loại mỹ đức cho xã hội.
……
Các môn thi sau đó Vân Diệp đều dùng cùng một cách giống như môn thi đầu tiên.
Hoặc là không động bút, hoặc là viết nhanh như bay, hơn nữa toàn bộ đều là nộp bài rời phòng thi sớm.
Bởi vì chỉ là một bài trắc nghiệm nhỏ, ở cao tam cuối tháng một bài thi nhỏ, hai tháng một bài thi lớn loại bài trắc nghiệm thế này căn bản không là gì, thời gian thi cũng rút ngắn chỉ cần một ngày là thi xong.
“Nam thần nam thần……”
Vân Diệp vừa mới đi ra cửa, liền nghe được phía sau một chuỗi tiếng bước chân, nàng quay đầu lại liền thấy được một cô gái mặt tròn tròn đáng yêu.
“Là cậu à.”
Vân Diệp nhướng mày, lộ ra tươi cười với cô.
Trí nhớ của nàng rất tốt, nhận ra đây là cô gái xém bị ngã khỏi xe buýt sáng hôm nay.
“Kêu tôi Vân Diệp là được, tìm tôi có việc gì sao?”
Mộc Tha chỉ cảm thấy tim mình lại bị thần Cupid bắn trúng rồi.
Mẹ ơi, nam thần cười với con!
Càng làm cho cô hưng phấn hơn là……
“Cậu…… cậu nhớ rõ tớ a.”
Mộc Tha nói một câu đơn giản mà lại trở nên lắp bắp, tâm trạng giống như là trúng giải thưởng một trăm vạn vậy.
Thật vinh hạnh, nam thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517086/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.