Hành động này của Miêu Yên kỳ thật giống như một loại nhục nhã.
……
Trên đường đến đây Vân Diệp đã nhớ ra không ít thông tin cùng tin tức liên quan đến người gọi là chủ nhiệm lớp này.
Tỷ như vô cùng có thế lực.
Trong tối ngoài sáng đã đề cập bọn học sinh tặng lễ cho cô ta rất nhiều lần, đối với học sinh có tiền thì hòa ái dễ gần, đối với học sinh không có tiền lại là một sắc mặt khác.
Chính xác là một kẻ hai mặt.
Giống như nguyên thân lúc trước cũng từng bị cô ta chán ghét, không chỉ có bị an bài một mình một chỗ, khi nguyên thân chịu bạo lực học đường thì thái độ của vị chủ nhiệm lớp này lại là nhắm một mắt mở một mắt áp dụng dung túng thái độ.
Bị nhằm vào đủ loại chuyện.
Vân Diệp giống như loáng thoáng nhớ được nguyên nhân, nhưng là cố tình nghĩ như thế nào đều nhớ không nổi……
Sách, cái trí nhớ tệ hại này của nguyên thân, thời điểm nàng cần nhớ thì như thế nào lại vô dụng như vậy chứ!
Đương nhiên hiện tại không phải thời điểm nghĩ đến những thứ lung tung rối loạn này.
Lại nói tiếp nàng lớn như vậy, còn không có người dám làm như vậy với nàng.
Thật là làm người bực bội, lại làm người…… Hiếm lạ.
Chính là, hiếm lạ.
Vân Diệp bắt đầu cảm thấy hưng phấn, như là một con mãnh thú hung tàn đang nhàm chán thì cuối cùng cũng có một tiểu lâu la tìm tới cửa để giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517079/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.