Sau khi Vân Diệp trở về, không nhìn thấy Trương Bội Phân, nhưng lại thấy một tờ giấy trên bàn trà.
“Hôm nay đồng nghiệp xin nghỉ, mẹ phải ở lại giúp, cơm ở trong bếp, nhớ hâm nóng lại.”
Chữ viết rất non nớt, giống như học sinh tiểu học.
Vân Diệp nhớ rõ trình độ văn hoá của Trương Bội Phân không cao.
Nàng đi vào phòng bếp, quả nhiên nhìn thấy đồ ăn đã làm sẵn đặt ở nồi bên cạnh.
Đều dùng chén lớn đậy lên, mở ra bên trong còn có thịt.
Điều kiện kinh tế gia đình này không phải thật tốt, nhưng Trương Bội Phân lại biến đổi đa dạng đồ ăn cho Vân Diệp, theo lời bà ấy Vân Diệp sắp thi đại học, phải tẩm bổ thật tốt.
Vân Diệp chưa từng nuôi dưỡng trẻ con, nhưng các bà mẹ và trưởng bối trên đời dường như đều như vậy.
Giống như mỗi lần nàng đi đánh giặc lão tổ tông đều sẽ chuẩn bị một bàn thức ăn ngon, hiền từ nhìn nàng ăn.
Cho dù biết là nàng sẽ không thiếu những thứ này.
……
Không cô phụ phần tâm ý này, Vân Diệp ăn sạch sẽ đồ ăn.
Rửa chén xong, theo thường lệ chạy vài vòng quanh khu phụ cận, sau đó bắt đầu làm bài tập ôn tập.
Thời gian ba tháng rất khẩn trương.
Bất quá trí nhớ Vân Diệp rất tốt, thuộc loại quái vật xem một lần là nhớ, vì vậy chỉ cần nắm chắc thời gian sẽ tốt.
Thời gian bất tri bất giác qua nhanh, trước đó Vân Diệp vẫn rất nhàn nhã, nhưng kim đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517064/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.