Vân Diệp tìm chủ tiệm cơm là có lý do, chính là giúp Trương Bội Phân từ chức.
Không phải nhất thời xúc động, mà là nghiêm túc suy nghĩ rất lâu.
Vừa rồi Vân Diệp đã chú ý tới, khi nữ khách hàng kia làm khó dễ Trương Bội Phân, chủ tiệm cơm cùng các nhân viên khác trong tiệm không một ai ra mặt nói giúp.
Không hỗ trợ cũng không sao, lại còn có xu thế đưa khuỷu tay ra ngoài.
Trương Bội Phân là một nhân viên tốt, đoạn ký ức nguyên thân lưu lại rất rõ ràng.
Làm việc cần mẫn, thậm chí thường xuyên tăng ca không lương, đôi khi thậm chí không có thời gian quan tâm nguyên thân.
Nhưng đổi lấy là cái gì?
Làm việc trong hoàn cảnh lạnh nhạt này kiếm chút tiền, không đáng.
……
Có lẽ là bị hành động vừa rồi của Vân Diệp doạ sợ, chủ tiệm kết toán tiền lương rất thống khoái, còn thêm vào chút tiền.
Đương nhiên tiền thêm vào, kỳ thật là do hắn cắt xén của Trương Bội Phân từ trước đến nay, chỉ là trước mặt Vân Diệp hắn không dám làm vậy.
Sao hắn lại không biết Trương Bội Phân có đứa con trai lợi hại như vậy chứ?
Vân Diệp cười như không cười liếc mắt nhìn hắn, cũng không cho hắn chút sắc mặt nào, chỉ bỏ tiền vào ví Trương Bội Phân, rồi kéo bà rời đi.
……
“Trời ơi, Tiểu Diệp, sao con lại xin cho mẹ nghỉ việc!”
Mãi đến khi ra khỏi quán Trương Bội Phân mới hồi phục tinh thần lại.
Toàn bộ quá trình vừa rồi bà đều mờ mịt, bị gió thổi qua mới hiểu được rằng mình đã nghỉ việc, bà vỗ vỗ cái trán, xoay người muốn chạy trở lại quán cơm.
Bây giờ còn chưa đi xa, bà quay lại cầu xin chủ quán chắc chắn còn kịp.
Vân Diệp giữ bà lại. “Đừng đi.”
“…… Con đứa nhỏ này.”
Trương Bội Phân bất tri bất giác hiểu được là Vân Diệp không muốn bà bị khi dễ như vừa rồi.
Hướng về phía Vân Diệp lộ ra tươi cười, đánh giá cẩn thận gương mặt càng ngày càng đẹp này, thở dài, “Mẹ chịu chút khi dễ cũng không sao, cũng không phải thường xuyên như vậy, con còn phải học đại học, nếu mẹ không làm việc, làm sao có tiền?”
“Con không muốn mẹ làm việc ở đây phải không?”
Trương Bội Phân nghĩ nghĩ, cắn răng, “Ngày mai mẹ thử tìm việc xem sao.”
Kỳ thật Trương Bội Phân cũng có chút buồn lòng.
Loại tình huống này xảy ra không phải một hai lần, hơn nữa lương bên này quả thật thấp hơn nơi khác rất nhiều, bà kỳ thật cũng từng muốn nghỉ việc ở đây, chỉ là bởi vì tính cách nhút nhát, nên vẫn do dự.
Hiện tại cũng coi như là Tiểu Diệp giúp bà hạ quyết tâm.
Cũng khá tốt.
“Mẹ, con có tiền.”
“Nói ngốc cái gì, con làm gì có tiền.” Trương Bội Phân chỉ nghĩ là Vân Diệp đang an ủi bà.
Vân Diệp không phản bác, chỉ là lấy từ trong túi ra một xấp tiền, nhét vào tay Trương Bội Phân.
Đây là do hôm nay lấy được từ tay bọn Lưu Hổ, trừ đi 100 vừa rồi, còn dư lại hơn 1900.
Trương Bội Phân nhìn những tờ tiền rực rõ màu sắc trong tay còn nhiều hơn cả tiền lương một tháng của bà, chẳng những không cao hứng, ngược lại còn khẩn trương hơn.
Bà nắm chặt Vân Diệp, thần sắc nghiêm túc.
“Tiểu Diệp, có phải con đã làm chuyện gì xấu bên ngoài không, không phải mẹ đã nói chúng ta cho dù không có tiền, cũng không thể làm chuyện xấu sao?”
“Tiền này ở đâu ra, chúng ta đem trả lại……”
“Mẹ, con không có làm chuyện xấu.”
Vân Diệp có chút bất đắc dĩ.
Khuyên can mãi, miệng cũng mỏi, mới miễn cưỡng khiến Trương Bội Phân tin tưởng tiền này không phải trộm được.
Vân Diệp mặt không đỏ tâm không loạn, cũng không có nói sai, tất nhiên không phải trộm.
Trương Bội Phân làm sao mà nghĩ đến, tiền này là do —— Đánh cướp.
“Mẹ, mẹ không cần sốt ruột tìm việc, về sau có con, mẹ có thích công việc gì không?”
Vân Diệp hướng dẫn từng bước.
Trên thực tế đây cũng là suy nghĩ thật sự trong lòng Vân Diệp.
Cô sẽ không cản trở Trương Bội Phân ra ngoài làm việc, thời đại này phụ nữ có thể quang minh chính đại ra ngoài làm việc, trong mắt Vân Diệp đây là việc không thể hạnh phúc hơn.
Trước kia Trương Bội Phân vì sinh kế bôn ba mà chọn làm phục vụ, hiện tại đã có cô, hy vọng bà có thể tìm được một công việc bà thật sự yêu thích.
“Cái gì thích hay không thích, không thực tế.”
Đôi mắt Trương Bội Phân hơi sáng lên, lại lần nữa ảm đạm xuống, không cho Vân Diệp nói tiếp, thật cẩn thận lấy tiền Vân Diệp cho bà đặt vào trong ví, sợ làm rơi còn cố ý vỗ vỗ.
“Tiền này mẹ cất cho con, về sau đều cho con làm của hồi môn, đừng để nhà chồng khinh thường.”
Trương Bội Phân thế nhưng không có bởi vì Vân Diệp ăn mặc mà quên mất sự thật cô là một cô gái.
Vân Diệp: “……”
……
Biết là chỉ nói Trương Bội Phân sẽ không tin tưởng cô có năng lực nuôi bà, Vân Diệp liền không tiếp tục nói.
Chuyện này cũng dễ giải quyết, chỉ cần có thể lấy tiền ra là được.
Việc cấp bách là làm thế nào để kiếm tiền nhanh đây?
Sau khi Vân Diệp hiểu được gia cảnh của nguyên thân đã bắt đầu cân nhắc.
Tuy rằng không ít người đều nói tiền tục tằng, là nguyên nhân của mọi tội lỗi, nhưng Vân Diệp cũng biết không tiền người sẽ không bệnh mà đau.
Thật sự khiến bọn họ không có tiền xem, một đám so với ai khác càng khó chịu hơn.
Vân Diệp biết không ít thứ, tùy tiện lấy ra cũng sẽ không đói chết, chướng ngại lớn nhất là đối với thời đại này còn chưa đủ hiểu biết.
Cô cần tiền, cần nhanh chóng kiếm tiền, tốt nhất là nhẹ nhàng nhanh chóng không tốn quá nhiều thời gian.
Rốt cuộc cô còn phải nắm chặt thời gian ôn tập, nhất định phải đậu đại học.
Đang lúc Vân Diệp chưa có ý tưởng gì, liền thấy một thân ảnh quen thuộc lén lút gần nhà.
Vân Diệp khóe môi khẽ nhếch.
Thật đúng lúc, quân sư quạt mo đến rồi.
……
Lưu Hổ cảm thấy chính mình hôm nay quá là xui xẻo.
Đầu tiên là bị đánh một trận, tiền trên người cũng bị cướp không còn một xu, buổi tối đi uống vài chén lại đột nhiên nhớ tới lời dặn dò của người nào đó, tùy tiện dạo quanh đây, cư nhiên vừa vặn bị bắt gặp.
Hôm nay rốt cuộc là cọng dây thần kinh nào của hắn bị đứt?
Đi dạo ở đâu không dạo, một hai phải dạo quanh đây.
“Tiểu Diệp, đây là ai a?”
Trương Bội Phân cảnh giác nhìn Lưu Hổ, vừa rồi Tiểu Diệp gọi người này.
Ăn mặc kỳ dị, không giống như là người tốt.
“Đây là đàn anh cùng trường của con.” Vân Diệp tươi cười ôn hòa, “Mẹ, mẹ về đi, con có chút việc nói với anh ấy.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]