Ngụy Chấn Trung?
Lưu Hổ đột nhiên nhắc đến cái tên này, Vân Diệp chút nữa quên mất, qua hai giây mới nhớ đó không phải cha kế ăn chơi lêu lổng của nguyên thân sao.
Không nghĩ đến bây giờ lại còn nhảy nhót ở đây được.
Vân Diệp đơn giản hỏi tình huống một chút, sau khi xác định Ngụy Chấn Trung ngay cả cửa nhà của Trương Bội Phân cũng không sờ được, mới bảo Lưu Hổ coi chừng hắn cho tốt.
“Vân gia, khi nào cậu ra ngoài?”
“Trong chốc lát.”
Bên trong Microphone truyền đến tiếng thở dốc rất nhỏ, còn chưa đợi Lưu Hổ vuốt mông ngựa, bên kia đã cúp máy.
Ở bên ngoài sao?
Lưu Hổ gãi gãi đầu, không thèm nghĩ về suy đoán chợt loé kia, ánh mắt nhìn căn nhà cũ có vẻ lung lay sắp đổ cách đó không xa.
Đã trễ thế này, Vân gia hẳn nên ở nhà ngủ vừa tỉnh mới phải.
Vài phút lúc sau, bả vai Lưu Hổ bị người ở phía sau chụp một cái, hắn quay đầu, thấy Vân Diệp người mà hắn đoán hẳn phải đi ra từ cửa lại xuất hiện ở phía sau.
“Vân gia…… Cậu từ bên ngoài trở về sao?”
“Ân.”
Vân Diệp gật gật đầu, không định nói thêm, cô không thích nhất cử nhất động của cô bị người khác nghiền ngẫm.
Nhìn người bị vài người vây quanh quỳ rạp trên đất loáng thoáng lộ ra một cái đầu là Ngụy Chấn Trung, cô hỏi, “Chuyện gì xảy ra?”
……
Kỳ thật Lưu Hổ có thể phát hiện Ngụy Chấn Trung cũng thật ngẫu nhiên.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-trong-sinh-nam-than-toan-nang/2517045/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.