"Em tìm kiếm thứ gì, phu nhân của tôi...."
"Aaaa con mẹ nhà anh."
Chát.
Phỉ Sắc giật nẩy cả mình hét toáng lên, vung tay tát thẳng thắn mạnh mẽ một phát ngay mặt của Cổ Vị Nghiêm, còn không quên chửi hắn một câu.
Cổ Vị Nghiêm ẵm trọn cú đánh, hắn lùi lại về sau vài bước, tay ôm má trái đã bỏng rát lên sau sức lực đó.
Hắn không ngờ Phỉ Sắc đang bị thương ở vai trái, chỉ đánh bằng tay phải thôi mà lại tát đau như thế. Thật sự hắn muốn thét ra lửa gầm gừ với cô rồi, nhưng nghĩ lại mình là Đại tá, không nên làm mất mặt của chính mình như thế.
"Em bị điên hay sao mà dám đánh tôi? Còn mạnh tay như vậy nữa chứ?"
"Tại...tại anh tự nhiên xuất hiện bên cạnh tôi chứ đâu phải tại tôi."
Phỉ Sắc nhìn rõ con người trước mặt cô mới hoàn hồn trở lại. Nhìn năm dấu tay đỏ lửng in trên má hắn khiến cô chột dạ trong lòng nhưng cao ngạo thì vẫn có thừa mà đáp trả.
Cũng tại hắn chứ đâu phải tại cô? Tự nhiên hắn lại xuất hiện thình lình bên cạnh ai mà không giật mình, huống hồ là cô rất sợ ma, nhất là ma sống nữa! Mọi thứ đều là do hắn tự chuốc lấy chứ có phải tại cô đâu chứ.
Cũng may hắn vẫn còn ở đây...hắn chưa đ đâu đó.
"Tôi đi vệ sinh, trở lại thì bắt gặp em nói nhăng nói cuội rồi loay hoay đi tìm gì nên tôi mới hỏi mà."
Cổ Vị Nghiêm bực dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790417/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.