Phỉ Sắc dần bị sự cuồng nhiệt cùng dục vọng chiếm hữu lí trí, cô nắm lấy tóc hắn không ngừng cào cấu.
Hàm răng trắng của hắn cạ nhẹ vào đầu nhũ hoa màu hồng nhạt, liếm một vòng đã dính đầy nước bọt của hắn.
Cổ Vị Nghiêm bật cười, không khỏi khen:
"Dễ thương thật đấy Phỉ Phỉ..."
"Nói cho tôi biết, thoải mái hay là không?"
Cổ Vị Nghiêm xốc nhẹ cơ thể cô lên, đi về phía bàn lớn ở trước phòng đặt cô nằm xuống.
"K...không..."
Bây giờ Phỉ Sắc chỉ trả lời theo quán tính của mình, cô còn không biết rằng Cổ Vị Nghiêm hỏi cái gì nữa, dường như sự đê mê từ hành động của hắn đã khiến cô trở nên như vậy.
Cổ Vị Nghiêm nghe xong liền đen hết cả mặt, vẻ mặt gợi lòng quân tử như thế mà bảo không thoải mái, thật là con cáo hư mà!
"Em đáng ghét thật đấy..."
Hắn khẽ cười, bàn tay chạm xuống vùng cấm của Phỉ Sắc. Một ngón tay cho vào khuấy đảo bên trong khiến cô không chịu đựng được mà nỉ non rên khẽ một tiếng, hai chân kẹp lại bàn tay hắn. Cổ Vị Nghiêm mặc kệ đôi chân đã không còn sức lực của cô, thêm một ngón tay luồng lách vào sâu.
Bên trong *** ***** của cô thật sự rất ấm, khác xa với lòng của cô. Cổ Vị Nghiêm nhịn không được, từng ngón tay ra vào liên tục, dòng nước hoa thủy cũng dần lộ ra sau đóa hoa, chảy dọc xuống bàn tay của hắn.
"Nhẹ...ưm...a...nhẹ..."
Phỉ Sắc bị kích thích như thế, đầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-nhan-khong-the-dung-cua-dai-ta/2790414/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.