Tô Thanh cười nhẹ, ánh mắt nhìn em gái tràn đầy yêu thương.
“Có một người chị như vậy thật là hạnh phúc! Ấy, Tiểu Manh, sao em cắn đũa mà không ăn thế? Nào, thử món tôm này đi, ngon lắm!” Tiêu Thần nói, lại gắp thêm vài con tôm. Tô Tiểu Manh trừng mắt nhìn anh: Đồ đáng chết, anh ăn hết rồi, em còn ăn cái gì nữa chứ? Đồng thời, trong lòng cô có chút ấm ức. Trước đây, chị chỉ nấu ăn cho một mình cô. Bây giờ lại xuất hiện thêm một kẻ phiền phức, khiến cô cảm thấy giống như món đồ chơi yêu thích của mình bị người khác cướp mất.
“Ừm, món này cũng ngon lắm, Tiểu Manh, em ăn nhiều vào, đang trong giai đoạn phát triển mà!” Vừa nói, ánh mắt Tiêu Thần liếc xuống ngực cô.
Rắc!
Tiểu Manh bẻ gãy đôi đũa, Đồ khốn! Ngày mai mình sẽ mua thuốc xổ, để xem anh tiêu chảy đến mức phải bò dưới đất thế nào, lúc đó còn dám kiêu ngạo không!
Sau bữa ăn, Tô Thanh sắp xếp chỗ ở cho Tiêu Thần ở phòng khách dưới tầng.
Mặc dù cô khá tin vào nhân phẩm của Tiêu Thần, nhưng dù sao cũng khác giới, nên có không gian riêng vẫn tốt hơn. Về phần Tô Tiểu Manh, cô không có ý kiến gì, bởi vì cô đã có kế hoạch rồi. Một kế hoạch khiến Tiêu Thần cuốn gói rời khỏi đây ngay ngày mai! Do đó, cô cảm thấy việc anh ở tầng trên hay dưới không quan trọng, dù sao cũng chỉ một đêm mà thôi! Sau khi sắp xếp xong, Tô Thanh đi tắm. Một ngày bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-va-nguoi-ve-si-bi-an/3735794/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.