Trời không ngừng đổ mưa, Thời Ngữ Yên đứng trước sảnh triển lãm để đợi Cố Thành đến, chưa được vài phút đợi thì Cố Thành áo sơ mi trắng cùng quần tây đen trên tay đang cầm một chiếc ô đen đi đến.
- Cô Thời, chúng ta đi thôi
- Được, đi thôi
Cả hai đi chung một chiếc ô, Cố Thành nhẹ nhàng nghiêng ô về phía Thời Ngữ Yên hơn cho đến chỗ bãi đậu xe, trên đường lái xe về bỗng cô hỏi anh.
- Nhưng mà tại sao anh lại muốn đưa tôi về, tôi có thể gọi trợ lý của tôi đến được mà
- Là con trai cô không an tâm nên đã nhờ tôi đến đón cô
Thời Ngữ Yên nghe xong liền ấm lòng, một lúc sau thì cũng về đến vì cô không có ô nên Cố Thành che cho cô một đoạn ngắn đến tận cửa rồi bản thân anh cũng vào trong nhà.
Vừa vào nhà thì nhóc Thiên Kỳ đã lao vào ôm chầm lấy cô, mà cô nhanh chóng nhấc bổng thằng bé lên rồi hôn khắp gương mặt phúng phính của cậu bé.
- Kỳ Kỳ của mẹ thật đáng yêu, còn biết quan tâm mẹ nữa mẹ yêu con
- Dạ, con cũng yêu mẹ nhiều lắm ạ
Thằng nhóc cũng hôn lại cô, rồi hai mẹ con vào trong phòng ăn dùng bữa tối.
...
Ngày này cũng đã đến, ngày mà Giang Đào mong chờ nhất chính là hôn lễ của cô ta với Bạch Thiếu Nam, chính cô ta là người đưa thiệp mời cho cô như muốn cô chứng kiến cảnh cô ta hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tong-tai-lanh-lung-la-me-don-than/3304775/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.