Cô là nữ tổng tài kiêu ngạo, vẻ đẹp trưởng thành và trang nhã, quý phái luôn khiến người khác phải ngước nhìn vì cô có một sức cuốn hút giống như người đứng đầu, gọi tắt là bà hoàng. Anh là một nhân viên văn phòng, tính cách rụt rè và nhút nhát, lại hơi ngốc nghếch, nhiều lời lại hay lo chuyện bao đồng. Anh đối với mọi người thì bị coi là phiền phức, đối với cô thì chính là đôi khuyên tai mang đến hạnh phúc và vui vẻ.
Tự hỏi tại sao lại so sánh anh là đôi bông tai như vậy? Là vì, hoa tai đối với cô là thứ không bao giờ có thể thiếu bên cạnh mình, anh chính là như vậy, không bao giờ có thể thiếu trong cuộc đời cô. Duyên số cho hai người gặp nhau tại buổi phỏng vấn, mà anh ngốc quá, lại gây tai hoạ cho cô, nhưng lại được chính cô tuyển vào phòng nhân sự. Từ đó mà số phận của cô với anh như gắn liền với nhau vậy.
Tại sao anh luôn đem đến phiền phức cho mọi người mà lại đem đến hạnh phúc cho cô? Vì đơn giản, quan điểm của cô trả lời rằng, đẳng cấp của họ không giống như cô, cô có tất cả rồi, mình cô gánh chuyện làm ăn thì thừa sức, không cần phải anh động tay động chân vào chuyện kiếm tiền, cô làm ra đồng tiền rồi, nhiệm vụ của anh chỉ là đem đến thứ mà cô chưa có là hạnh phúc thôi. Những tưởng chừng nghe chuyện tình này hài hước và đơn giản, nhưng thực chất, nó là một bộ truyện ngược tâm qua từng lời văn sâu sắc.