Mùa xuân đầu tháng ba, thời tiết lúc ấm lúc lạnh.
Ngụy Liên từ trong ruộng trở về, mới vừa vào cửa thì phát hiện trong nhà ngoại trừ phu lang Tôn thị của mình còn có thêm một nam tử. Tuổi tác nhìn chưa đến 30, nhìn cũng không giống mấy người bạn tốt thường ngày của Tôn thị.
Nam nhân ngồi đối diện cửa, thấy Ngụy Liên trở về, đứng dậy mỉm cười với nàng, thân thiết nói: "Ngụy Đại đi ruộng về rồi đấy à?"
Ngụy Liên gật gật đầu, xem như trả lời hắn.
Tỷ muội của Ngụy Liên không nhiều lắm, tổng cộng hai người, nàng đứng hàng lão đại, phía dưới còn có một muội muội.
"Ta về rồi." Tôn thị đang cùng Lý Băng Nhân trò chuyện sôi nổi, khóe mắt nhìn thấy Ngụy Liên vào nhà, thuận miệng hỏi một câu, "Lúa đã trồng xong hết chưa?"
Tuy nói tháng ba thời tiết lúc nóng lúc lạnh, nhưng lúa nước nếu còn không gieo giống thì sẽ lỡ vụ mùa.
Ngụy Liên đáp "Ừm".
Tôn thị thấy Lý Băng Nhân vẫn còn đứng thì giơ tay kéo hắn ngồi xuống, "Ngươi cứ ngồi của ngươi đi, nàng ấy là như vậy đó, ít nói, ngươi đừng để ý."
Lý Băng Nhân cười nói: "Nữ nhân ít nói mới tốt, không miệng lưỡi trơn tru thì làm việc càng nghiêm túc. Ta vừa nhìn thê chủ nhà ngươi là biết nàng là người có năng lực, số ngươi vậy mà tốt quá đó, cứ ngồi yên trong nhà hưởng phúc đi."
Nghe xong lời này Tôn thị cười nhạo một tiếng, "Hưởng phúc? Hưởng phúc gì chứ? Ngươi đừng có nói đùa nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ton-chi-sung-phu/3356455/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.