Tôi quay người định đi, cô ta sững người đứng im tại chỗ.
Một cơn gió lạnh thổi tới, tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi. “Thế tại saosau đó anh không cướp nữa?” Cô gái này đúng là không sợ chết, lại đuổitheo tôi.
“Lúc nhìn thấy cô, mọi ý định của tôi trước đó đều tan biến. Tôi cảmthấy mình thật tàn nhẫn, thậm chí khinh bỉ chính mình, bản thân là mộtnam tử hán có chân có tay, tại sao lại có ý nghĩ đáng ghê tởm như thế?”
“Thế tại sao anh lại định cướp?” Cô gái này không chỉ có gương mặt thiên thần mà giọng nói cũng lảnh lót dễ nghe.
“Hừ, tôi cần tiền.”
“Bao nhiêu?”
“Hai vạn!”
“Được, để tôi đi rút tiền cho anh, anh ở đây đợi tôi!” Cô ấy kéo tôi lại, kiên quyết nói.
“Ừm được, tôi đợi cô.”
“Được, đợi tôi đấy!” Cô ấy chạy tới chỗ máy rút tiền ở ngân hàng đối diện.
Đợi cô? Cô nghĩ tôi là thằng ngu à? Cô mà báo cảnh sát thì tôi lạiphiền phức to, ai tin được vô duyên vô cớ cô lại cho tiền một tên cướpchứ? Tôi nhấc chân chạy mất.
Tối hôm đó, tôi mặc đồng phục đứng dựa tường, mơ màng nhìn các chàngtrai cô gái vui vẻ. Tôi kéo mũ sụp hẳn xuống, sợ người ta nhận ra tôi,vừa sợ những người tôi từng quen biết, vừa sợ Chi Lan mà tôi định cướptối qua.
Một tờ giấy đưa ra trước mặt tôi, tôi khựng người, gì vậy? Tôi ăn mặc thế này cũng có người đưa giấy sao?
Cũng không phải người hôm qua đưa giấy, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thuong-cap-hung-ton-cua-toi/2427803/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.