“Ý cậu là gì? Cậu muốn nói tôi và trưởng ban Mạc hãm hại cậu? Nói bừa!”Ông ta lấy một tập tài liệu ném vào mặt tôi. Cảm giác bị sỉ nhục, tôinắm chặt tay, cúi đầu nhìn đống giấy tờ bay lả tả, tôi từ từ ngẩng lêngiận dữ nhìn ông ta, tôi nghiến chặt răng, rất muốn đánh ông ta mộttrận.
“Nhìn cái gì mà nhìn?! Còn không nhặt lên?!” Ông ta lại ném thêm một tập nữa.
Tôi chầm chậm tiến lại gần ông ta: “Hét cái gì mà hét?!” Từ bên ngoài có tiếng phụ nữ, là Lâm ma nữ.
Phó tổng giám Tào vội vàng đứng dậy: “Lâm tổng giám, việc nội y củanhân viên nữ trong phòng thay đồ bị mất trộm lâu nay khiến nhân viêntrong lòng bất an, tôi và trưởng ban Mạc đã tìm hiểu rất lâu, tốn khôngít thời gian, cuối cùng đã bắt được hung thủ!” Lão khốn kiếp này, lạicòn nói như đinh đóng cột như thế.
“Ân Nhiên? Tôi cũng nghĩ là loại người này làm.” Lâm ma nữ nhìn tôi.Tôi từ bỏ ý định tẩn cho lão Tào kia một trận, đánh lão ta tôi còn bịtống vào tù, cũng may tôi nhanh chóng bình tĩnh lại.
“Phó tổng giám Tào, anh điều tra chuyện này cho rõ, nếu đúng như vậy, viết báo cáo tôi ký rồi gửi lên tổng bộ.” Lâm ma nữ coi tôi là loại hạlưu không xứng chạm vào người của cô ta. Chuyện đêm đó cô ta coi như bịsỉ nhục, tôi tin cô ta không phải loại người lấy việc công trả thùriêng. Nhưng chiếc cân tiểu ly của cô ta khó tránh khỏi việc nghiêngnhiều hơn về phía đồng loại.
Thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-thuong-cap-hung-ton-cua-toi/2427791/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.