"Thời Quy, bình thường dì hay mặc đồ như thế nào?"
Ninh Tây tìm quần áo trong tủ, màu nhạt quá thì thiếu sức sống, sẫm màu nhìn sẽ u ám, màu sáng thì lại diễm lệ quá, Ninh Tây tìm tới tìm lui vẫn chưa tìm được bộ nào phù hợp.
"Anh chọn cho em một bộ xem. "
"Đừng lo lắng, mẹ anh rất thích em, em mặc trang phục như thế nào bà ấy cũng đã nhìn thấy trên tivi rồi."
Thường Thời Quy đứng dằng sau ôm eo Ninh Tây, nhẹ giọng cười nói,
"Không cần khẩn trương, còn có ảnh giúp em."
"Em không khẩn trương, "
Ninh Tây đánh nhẹ vào tay Thường Thời Quy,
"Chỉ là không quen thôi."
"Ừ, anh biết, Tây Tây cái gì cũng không sợ."
Bị đánh một cái nhưng Thường Thời Quy lại cười càng tươi, còn tiếp lời trêu đùa Ninh Tây, sau đó nhân cơ hội hôn trộm một cái trên mặt cô.
Ninh Tây không để ý đến Thường Thời Quy nữa, cuối cùng chọn một bộ sườn xám và khoác thêm áo choàng, vuốt vuốt tóc, ngẩng đầu nhìn mình trong gương, cười khẽ.
Trước kia lúc xem phim truyền hình, nhìn hai người nằm nữ trẻ trung chuẩn bị đi gặp đối phương sẽ căng thẳng, Ninh Tây không thực sự không hiểu, tình cảm là chuyện của hai người, việc gì phải bận tâm cái nhìn của người khác. Đến bây giờ cô mới hiểu, bây giờ cô cũng đang căng thẳng đây.
Đến gặp mẹ của Thường Thời Quy không thể trang điểm quá đậm, nhưng không trang điểm thì có chút tùy ý, vậy nên cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932140/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.