Ngồi nói chuyện trong mấy chục phút nhưng Đào Tuệ Tuyết đã có thể nhìn ra cử chỉ và lời nói của Ninh Tây rất phải phép, mặc kệ bà nói về vấn đề gì, Ninh Tây cũng có thể tiếp chuyện được với bà, có thể thấy Ninh Tây cũng là người có học thức, có hiểu biết.
Nhưng chợt nghĩ tới những chuyện Ninh Tây phải trải qua, Đào Tuệ Tuyết lại thấy đau lòng vì vậy đối với Ninh Tây lại càng thân thiết.
Hai người bọn họ càng nói càng thân, Thường Thời Quy trở thành nhân vật phụ, nếu người ngoài không biết có khi còn tưởng Thường Thời Quy là người ngoài.
Đến giờ ăn cơm trưa, mặc dù Đào Tuệ Tuyết nói chuyện với Ninh Tây vẫn chưa thỏa mãn nhưng vẫn phải bảo người giúp việc dọn cơm.
"Phu nhân, bà Mẫn Á tới chơi ạ."
Quản gia âm thầm thở dài một hơi trong lòng, bà Mẫn Á trước kia kết hôn với Tưởng Viễn Bằng đúng là đi mắt mù mà.
"Tôi biết rồi."
Đào Tuệ Tuyết gật đầu, đuôi lông mày khẽ nhíu, bà không nghĩ Mẫn Á hôm nay sẽ đến đây, không biết thêm một người thì Ninh Tây có ngại không.
Ninh Tây và Thường Thời Quy đi rửa tay xong, thấy trong phòng ăn thêm một người, Ninh Tây đầu tiên là sững sờ, lập tức hướng đối phương cười cười.
"Đây là em gái của dì, còn gọi dì hai là được, Mẫn Á, đây là hôn thê của Thời Quy, tên là Ninh Tây."
"Còn chào dì Hai."
Ninh Tây chủ động chào Đào Mẫn Á trước.
"Chào con, "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-tro-ve/1932138/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.