"Nha đầu chết tiệt, thái độ của mày là ý gì? Căn nhà này là của tao, tao muốn thì tao bán liên quan cái rắm gì đến mày, năm đó nếu không phải chúng tao có lòng tốt nhận mày về, mày sớm đã không biết chết đói ở đâu! Bây còn dám quản đến trên đầu tao, muốn tìm đánh có phải không?" Nhìn thấy sự giễu cợt trong mắt của Miêu Nguyệt, chồng của Từ Vi, Thích Hữu Minh nhất thời tức giận mắng chửi, giơ tay chuẩn bị đánh cô.
Từ Vi thấy thế vội vàng kéo chồng lại, "Hữu Minh ông làm gì vậy? Có chuyện gì từ từ nói, đừng có động thủ a!" Đảo mắt vội vàng khuyên Miêu Nguyệt, "Nguyệt Nguyệt, mau xin lỗi chú mau."
Miêu Nguyệt vẻ mặt bình tĩnh nhìn hai người ở đó lôi kéo, trên danh nghĩa hai người này là cha mẹ nuôi của thân thể hiện tại trên người cô, nhưng thật sự chỉ là trên danh nghĩa, hai người này từ lúc đem nguyên chủ về chưa được năm tuổi, cho đến bây giờ mười một năm, đem cô ném cho mẹ già, hai người lấy tiền của mẹ ruột nguyên chủ lên huyện mua nhà cửa hàng, cùng nhau sống cuộc sống hạnh phúc, không bao giờ quan tâm đến cô.
Nói đến mẹ ruột nguyên chủ, Miêu Nguyệt rất không hiểu, người phụ nữ này rốt cuộc là có bao nhiêu nhẫn tâm mới có thể thông đồng với người ngoài bắt cóc con gái ruột còn nhỏ của mình?
Vấn đề là người phụ nữ kia cũng không thiếu tiền, nghe nói bà là chủ tập đoàn Thích Hải, một doanh nghiệp nổi tiếng ở thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-toan-nang-va-mat-truc-tuyen/2522034/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.