Lâm Tự Ngôn vẫn duy trì một dáng vẻ thân thiết, bộ dáng khi cười của anh được truyền thông đánh giá ấm áp lóa mắt. Ôn Oanh nhìn anh tươi cười, cô thật sự chịu không nổi loại tươi cười thân thiết này. Chỉ có thể nghẹn ngào nói “Đừng đăng Weibo, tôi không muốn bị bới ra lịch sử đen tối.” 
Lâm Tự Ngôn gật gật đầu, cảm thấy thỏa mãn đi chuẩn bị cho cảnh tiếp theo. 
Ôn Oanh cảm thấy kỳ quái, cô cảm thấy hiện tại Lâm Tự Ngôn không giống lúc mới quen biết nữa. 
Hai người bởi vì phải đối diễn, cho nên đều cố gắng một lần là qua. Hôm nay tiến triển thuận lợi ngoài sức mong đợi, vốn dĩ hôm nay phải diễn nguyên ngày nhưng chỉ cần qua bữa trưa một chút đã quay xong, đạo diễn tâm tình vô cùng tốt, vỗ một tràng pháo tay to liền cho diễn viên chính nghỉ “Mọi người đi nghỉ ngơi đi, suất diễn buổi tối chờ trời tối lại tính, tổ đạo cụ cùng tôi đi bố trí bối cảnh buổi tối hôm nay.”. 
Đạo cụ tổ kêu rên, bọn họ làm hậu cần không có phúc lợi a không khai ân a. 
Hoành Điếm thực sự là một nơi rất quen thuộc, cho nên nhóm diễn viên cũng không dự định đi dạo phố, cùng nhau ngồi xe về khách sạn ngủ một giấc thật ngon, chuẩn bị tinh lực thật tốt cho cảnh diễn buổi tối. 
Cảnh diễn buổi tối là ở trong hoàng cung, ngay dịp yến tiệc trung thu, cho nên hầu hết các diễn viên đều sẽ tụ lại một chỗ, Ôn Oanh quay lâu như vậy rồi, còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-thuoc-tinh-nu-phu/2584264/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.